Thầy Zhio thở dài rồi đáp:
- Chuyện xảy ra đã nửa năm rồi. Dân làng có một nhóm lên núi tìm dược liệu, nào ngờ lại phát hiện ra một ngôi mộ cổ từ thời Gia Cát Lượng bình Mạnh Hoạch. Nghe nói trong mộ có rất nhiều vàng bạc châu báu, bọn đào thuốc cướp sạch, bỏ lại ngôi mộ trống không. Đêm hôm sau, trong làng bắt đầu xảy ra chuyện lạ. Một trong số những kẻ đào mộ hôm trước bỗng nhiên nửa đêm vùng dậy đốt nhà, thiêu chết cả vợ con rồi thổ huyết mà chết. Sau đó, lại có thêm hai người nữa chết theo cách tương tự. Dân làng khiêng xác vợ con hai nhà ra thì đều thấy trên thái dương, vai và đùi có một vết chém. Họ vội vàng lên tìm ta. Lúc ta đang trên đường xuống thì lại có thêm một người nữa chết, nhưng chưa kịp đốt nhà thì bị dân làng cướp đuốc, cũng thổ huyết mà chết. Ta đến đó tìm hiểu thì biết cái hồn bị đào xới kia oán hận dân làng, quyết tâm trả thù. Từ đó đến nay, ta đã cố sức truy bắt cả chục lần mà nó vẫn trốn thoát. Thân ta cô độc, không tìm được ai đủ sức giúp đỡ. Ta cũng đã gọi cho anh Cả và anh Ba của con đến, nhưng cả ba anh em hợp sức lại cũng vô ích, còn vướng chân vướng tay.
Thằng Việt nghe xong liền nói:
- Con tuy chưa tài cán gì, nhưng xin cố gắng hết sức giúp thầy, chứ không thể để nó lộng hành như vậy được.
Thầy Zhio nghe xong thì vuốt râu cười khà khà, sảng khoái nói:
- Trong đám đồ đệ của ta, con là người xuất chúng nhất. Giờ con lại học thêm nhiều loại bùa phép, tài năng của con đã hơn cả ta rồi còn gì nữa. Có con giúp thì ta còn lo gì mà không trị được nó. Nhân dịp này, thầy trò ta mở luôn một trận quét lá, trừ sạch đám ma quỷ quanh đây cho dân yên ổn làm ăn. Nhưng bây giờ thì mình vào nhà ăn cơm đã. Có thực mới vực được đạo, mọi chuyện cứ để mai tính sau. À mà hôm nay ta có nấu món cá xào đậu hũ chua cay, đảm bảo hai đứa ăn xong là câm nín luôn!
Nói rồi, ông vồn vã kêu hai đứa vào nhà, tay còn định xách hộ ba lô cho bọn em để đi nhanh hơn. Em thấy thầy Zhio tính tình phóng khoáng, thoải mái như vậy thì thích lắm. Đúng là đời có lắm chuyện bất ngờ thật. Bước chân vào ngôi nhà sàn, một cảm giác mát lạnh lan tỏa khắp người. Nhìn bên trong nhà, có đầy đủ bàn ghế mây tre đan, TV, tủ lạnh, quạt, đầu DVD, dàn loa… lại còn có cả máy tính nữa chứ. Ông thầy Zhio này phải nói là còn hơn cả Lão Ngoan Đồng nhiều, cơ mà không biết ông lấy điện ở đâu. Nhìn xung quanh, ngút tầm mắt chẳng thấy cột điện nào cả. Em bèn hỏi thằng Việt:
- Thầy mày có phép làm ra cả điện hả Việt?
Bỗng nhiên sau lưng em lại có tiếng nói:
- Phép làm ra điện thất truyền lâu rồi. Thầy dùng tám cái tuabin lắp ở con suối sau nhà. Quanh năm suốt tháng nước đầy, điện dùng thoải mái mà chẳng tốn một xu nào.
Em giật mình quay ra sau thì lại là thầy Zhio, tay ông đang bê một đĩa lớn toàn cá xào đậu hũ chua cay. Thấy em sợ xanh mặt, ông cười váng cả lên, hai má rung rung trông rất ngộ. Thấy vậy, em và thằng Việt cũng không nhịn được cười. Ông Zhio đặt đĩa cá xuống, vẫn cứ cười mãi. Thằng Việt vừa cười lạc cả giọng, vừa bảo em:
- Mày… mày… nên quen với… trò này của thầy… tao sợ lắm… không dám nghịch đâu…!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi ký] Cấp 3, Anh và Em