Tôi và em cùng đứng dậy... tôi quát lên: "Em đi đâu thế hả?"
Em: "Thì em đứng sau cái cây này nãy giờ, tại anh không chịu để ý đó chứ".
Tôi im lặng...
Em: Sao anh quay lại?... Anh yêu em rồi đúng không?
Tôi vẫn im lặng... (thầm nghĩ sao số mình lại rơi vào cái hoàn cảnh trớ trêu này hả trời, bao nhiêu cô xinh xắn không động lòng lại động lòng ngay cái cô bé mà mình chẳng biết gì về cô ta và cô ta lại còn nói cô ta bị HIV nữa chứ).
Em: Em biết mà! Em thích phim Hàn Quốc lắm và em tin một ngày em cũng sẽ được giống như vậy...
Tôi chỉ còn biết: Ừ.
Em cầm tay tôi kéo tôi đi tiếp về phía mà em đã chọn...
Em vui vẻ và cười rất hạnh phúc, từng hạt mưa lăn dài trên đôi má em... tôi nhận ra rằng "Em đang khóc".
Tôi vẫn tiu ngỉu, chả biết là mình đang làm cái gì nữa... tôi đang đi cùng em vì cái laptop hay vì tôi muốn vậy?
Chắc là vì cả 2...
Thấy em vui vẻ như 1 đứa trẻ, tôi cũng vui... thôi thì kệ đó, muốn đến đâu thì đến... tôi nghĩ vậy là đi cùng em!
Em: Anh cõng em nha, em mỏi chân (lại cái vẻ mặt nũng nịu trẻ con).