Logo
Trang chủ

Chương 115

Đọc to

Toàn bộ Thiên Nguyên thành đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Vô số người ngẩng đầu nhìn lên trời, nơi đó chiến ý oanh minh!

Có người không rõ chuyện gì đang xảy ra, cũng có người biết sự tình từ đầu đến cuối, tỉ như tứ đại gia tộc của Thiên Nguyên thành. Không, hiện tại chỉ có thể nói tam đại gia tộc. Diệp gia đã rút khỏi Thiên Nguyên thành.

Gia chủ Cừu gia ngẩng đầu nhìn một màn này, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi! Bây giờ, Diệp Thu Bạch đã lông cánh đầy đủ, đã tìm tới Thiên Nguyên Vương Triều. Đợi cho Thiên Nguyên Vương Triều bị diệt, vậy tiếp theo sẽ là ai? Không nghi ngờ gì, Cừu gia cũng không thoát khỏi!

Gia chủ Cừu gia lâm vào khủng hoảng. Trước mặt hắn bây giờ chỉ có hai lựa chọn:

Một là cả tộc rời khỏi Thiên Nguyên thành, tiến về nơi khác, sống cuộc sống trốn tránh.

Hai là cùng Thiên Nguyên Vương Triều nghênh kích, chém giết Diệp Thu Bạch.

Nhưng điểm này, gia chủ Cừu gia đã từ bỏ. Trước đó Lạc Nhật Vương Triều nhiều lần vây quét đều không thành công. Lần này vẻn vẹn chỉ có Thiên Nguyên Vương Triều, làm sao có thể chống cự? Bây giờ Diệp Thu Bạch đã là tồn tại có thể chém giết cường giả Võ Bảng bốn vực!

Nghĩ tới đây, gia chủ Cừu gia triệu tập tất cả trưởng lão, thở dài: “Chuyện các ngươi hẳn là đều biết.”

Tất cả trưởng lão sắc mặt nặng nề. Bọn hắn đương nhiên biết, thực lực của Diệp Thu Bạch bây giờ đã vượt xa trước kia, hắn tới đây để trả thù.

“Gia chủ, vậy chúng ta nên làm gì?”

Bây giờ, bọn hắn đã không còn tâm tư đi trách tội ai đã chọc giận Diệp Thu Bạch. Bây giờ nói những chuyện này cũng đã vô dụng.

Gia chủ Cừu gia ai thán nói: “Rút lui đi, Cừu gia, từ nay rời khỏi Thiên Nguyên thành.”

Lưu được núi xanh không lo không có củi đốt. Bất kể thế nào, gia chủ Cừu gia cũng không thể để Cừu gia đi tới diệt vong dưới tay mình.

Nói xong lời này, gia chủ Cừu gia dường như xì hơi, cả người đều già nua đi, hai tóc mai trong nháy mắt trở nên tái nhợt! Hiển nhiên, làm ra quyết định này đã khiến ông ta hạ quyết tâm rất lớn.

“Đương nhiên, ta sẽ lưu lại nơi này.”

Các trưởng lão đều sững sờ. “Vì sao gia chủ? Ngài hoàn toàn có thể cùng chúng ta cùng rời đi mà!”

Mặc kệ thực lòng hay giả dối, gia chủ Cừu gia cũng không có tâm tư đi quản, đành phải lắc đầu nói: “Cũng nên lưu lại một người ở đây cho Diệp Thu Bạch hả giận. Như thế, hắn mới có thể không đi tìm Cừu gia truy sát tận diệt.”

Hiển nhiên, gia chủ Cừu gia dự định hi sinh chính mình.

Tất cả trưởng lão nghe vậy, cũng đành chịu gật đầu. Bây giờ, cũng chỉ có thể đi đường này. Chỉ có vậy, mới có thể bảo toàn huyết mạch của Cừu gia ở mức lớn nhất!

“Tốt, các ngươi đều chuẩn bị một chút, mang theo hậu bối và đệ tử của mình rời khỏi Thiên Nguyên thành đi.”

Không bao lâu, người đi nhà trống, chỉ còn lại một mình gia chủ Cừu gia đứng trong đại viện. Nghĩ tới những chuyện đã qua, lặng chờ Diệp Thu Bạch tới.

***

Cùng là một trong tứ đại gia tộc của Thiên Nguyên thành, Khương gia.

Gia chủ Khương gia nhìn xem một màn này, đồng dạng tiếc hận lắc đầu. Nếu Khương Thiền lúc đó lựa chọn Diệp Thu Bạch, hoặc là nói… tin tưởng Diệp Thu Bạch, có lẽ, kết cục của hai người bọn họ đã khác?

Đáng tiếc, sự tình đã xảy ra. Có đôi khi, ngã ba đường nhân sinh, chỉ cần lựa chọn, liền không cách nào quay đầu, chỉ có thể một đường đi tới…

Gia chủ Khương gia nghĩ tới đây, không khỏi có chút bất đắc dĩ.

***

Giờ phút này, người trong Thiên Nguyên thành đều nhìn lên bầu trời một màn này, thần sắc khác nhau.

Diệp Thu Bạch nhìn trước mắt Thiên Nguyên quốc chủ, thản nhiên nói: “Lúc đó, ngươi có từng nghĩ tới hôm nay?”

Thiên Nguyên quốc chủ sắc mặt không có gì thay đổi, giống như mây trôi nước chảy. “Bây giờ nói những điều này có ích lợi gì? Bất quá là đi sai một nước cờ thôi.”

Bỏ qua mọi thứ khác, Diệp Thu Bạch vẫn rất thưởng thức Thiên Nguyên quốc chủ. Ít nhất, làm quốc chủ, hắn là hợp cách.

“Nói nhiều vô ích, đánh đi!”

Nói xong, Thiên Nguyên quốc chủ phất phất tay, Cấm Vệ quân gầm lên giận dữ, nhao nhao tiến lên!

Bên cạnh Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc tiến lên trước một bước, cười chất phác nói: “Sư huynh, những thứ này cứ giao cho ta đi.”

Diệp Thu Bạch lắc đầu, nói: “Ta tới đi.”

Dứt lời, Ám Ma Kiếm trong tay xuất ra! Hơi run lên, lập tức, lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm, cả Thiên Nguyên vương thành phía trên đều bị kiếm ý sắc bén bao trùm!

Kiếm Vực!

Thấy thế, sắc mặt Thiên Nguyên quốc chủ biến hóa! Dưới kiếm ý sắc bén này, ngay cả hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!

Các cung phụng của vương triều khác cũng đều sắc mặt nghiêm túc, nhao nhao chống lên bình chướng, chống cự kiếm ý như thao thiên cự lãng kia!

Thế nhưng, mấy vạn Cấm Vệ quân thì không cách nào chống cự. Đối mặt loại kiếm ý vô khổng bất nhập này, trận hình của mấy vạn Cấm Vệ quân trong nháy mắt bị đánh phá!

Kiếm ý hóa thành kiếm ý trường hà! Ầm vang quét sạch Cấm Vệ quân! Kèm theo vô số tiếng kêu thảm thiết!

Dưới sự quét sạch của kiếm ý trường hà, tất cả mọi người đều hóa thành từng đạo huyết vụ! Vẻn vẹn mấy tức thời gian, dưới sự quét sạch của kiếm ý trường hà, mấy vạn Cấm Vệ quân, vào thời khắc này, toàn bộ hủy diệt!

Mọi người trong vương triều thấy một màn này, sắc mặt kinh biến! Mặc dù Cấm Vệ quân thực lực thấp kém, nhưng mấy vạn người cộng lại cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy bị tiêu diệt a! Vẻn vẹn mấy tức thời gian, chém giết mấy vạn người!

Diệp Thu Bạch, lẽ nào thật sự đã trở nên mạnh đến thế sao…

Kiếm Vực, vốn là kỹ năng lĩnh vực. Trong Kiếm Vực, không đâu không tràn ngập kiếm ý! Trong loại kỹ năng lĩnh vực này, nhiều người còn có tác dụng gì?

Thiên Nguyên quốc chủ hiển nhiên cũng ý thức được điểm này. Xuất ra một khối ngọc tỉ, linh khí rót vào trong đó. Lập tức, đại trận bao quanh Thiên Nguyên vương thành liền được khởi động!

Đúng là tạo thành một cái bóng mờ Giao Long! Đối Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc hai người phát ra gầm thét!

Thực lực của đầu Giao Long hư ảnh này hiển nhiên đã đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ! Chính là hộ quốc đại trận của Thiên Nguyên Vương Triều!

Tiểu Hắc tiến lên trước một bước, “Sư huynh, cái này cứ giao cho ta đi.”

Diệp Thu Bạch nhẹ gật đầu.

Nhận được sự cho phép của Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc nhếch miệng cười một tiếng, xoa tay xoa chân, vận sức chờ phát động!

Lúc này, đầu Giao Long hư ảnh kia lại lần nữa phát ra gầm thét! Lập tức, liền hướng phía Tiểu Hắc va chạm mà đi!

Thấy thế, sắc mặt Tiểu Hắc không hề biến hóa, ngược lại lộ ra nụ cười chất phác. Quanh thân, có chiến ý bắt đầu cuộn trào!

Giơ nắm đấm. Tại Giao Long hư ảnh tới gần sau, một quyền bỗng nhiên oanh ra!

Một quyền này! Đất rung núi chuyển! Phảng phất toàn bộ không gian đại trận đều đang run rẩy!

Tiểu Hắc một quyền này, không chút sai lệch rơi vào đỉnh đầu Giao Long hư ảnh! Lập tức, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Giao Long hư ảnh phát ra tiếng kêu rên!

Lập tức, từ đầu sọ bắt đầu, dọc theo lưng Giao Long đứt thành từng khúc! Cuối cùng, tiêu tán trong không gian này!

Và đại trận, vào thời khắc này cũng tuyên bố cáo phá! Ngọc tỉ trong tay Thiên Nguyên quốc chủ cũng trong tiếng “răng rắc”, vỡ vụn ra!

Thấy thế, Thiên Nguyên quốc chủ trong lòng chấn kinh. Người này, chính là sư đệ của Diệp Thu Bạch.

Có thể dạy dỗ Diệp Thu Bạch và nam tử thể tu trước mắt này, thực lực chân thật rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Thiên Nguyên quốc chủ không dám suy nghĩ nữa, cũng không cần thiết suy nghĩ tiếp. Đối phương, có lẽ khinh thường chú ý một cái Thiên Nguyên Vương Triều nho nhỏ của bọn họ. Hai tên đệ tử dưới trướng thôi, đã có thể hủy diệt bọn họ!

Nghĩ tới đây, Thiên Nguyên quốc chủ thầm than một tiếng, nói: “Các vị, đã không còn đường lui, vậy thì ra tay đi.”

Các cung phụng thấy thế, có người lộ ra bất đắc dĩ, có người lộ ra ý thoái lui!

Cùng lúc đó, tại nơi sâu trong hoàng cung, có một đạo khí tức ẩn ẩn truyền ra! Một thanh âm, truyền vào trong tai của mọi người!

“Tiểu hữu, có thể lưu tình chăng? Về sau, Thiên Nguyên Vương Triều ta rời khỏi Nam Vực, chung thân không bao giờ đặt chân tới, được không?”

Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Sơn (Dịch)
BÌNH LUẬN