Logo
Trang chủ
Chương 10

Chương 10

Đọc to

Thằng Đức nhón chân, dắt theo hai thằng bạn đang run lập cập, từ từ bước vào khoảng sân trước nhà. Một cơn gió mang theo hơi sương lạnh buốt từ đâu thổi ngang qua khiến cả ba đứa rùng mình ớn lạnh. Tiếng cửa sắt bị gió thổi lung lay, đưa ra đưa vào nghe kẽo kẹt đến đáng sợ, thế nhưng ba đứa trẻ thường ngày không sợ trời không sợ đất, tới đây mà vẫn chưa chịu lùi bước, mặc dù bước đi càng lúc càng khó khăn, bàn chân nặng tựa đeo chì, nhích lên từng chút một.

Vì từng là lô cốt, được xây bằng đá tổ ong hết sức chắc chắn nên qua bao nhiêu năm tháng bị bỏ hoang, nơi này vẫn còn vững chải như ngày nào. Phía ngoài của bốn bức tường to dày bị rong rêu bao phủ đến tận nóc, trong đêm tối nhìn vào chỉ có cảm giác xám xịt và lạnh lẽo đến tận xương. Bên trong nhà cũng chẳng có đồ đạc gì nguyên vẹn, cái giường đặt xác người vợ năm xưa đã bị người ta đốt từ lâu, đồ đạc trong nhà có lẽ cũng đã bị đem đi tiêu hủy cả, ngoại trừ bốn bức vách được quét lên một lớp vôi trắng nhằm che đi những vệt máu năm xưa, trong nhà chỉ còn lại một đám gỗ vụn, vài viên gạch nát và một số tờ lịch treo tường nằm lăn lóc nơi xó nhà.

Cũng bởi đã bị bỏ hoang phải hơn chục năm, tất cả đều nhuốm màu tro bụi, tơ nhện giăng kín khắp nơi, trong không khí ngập tràn một mùi ẩm mốc và một chút khí lạnh do thiếu vắng hơi người.

- Tao đã nói rồi, mày nhìn đi, căng mắt ra mà nhìn cho kỹ, coi rốt cuộc thì có con ma nào không?

Có lẽ do đã vào trong nhà rồi, lại thấy nó bình thường như mọi ngôi nhà hoang khác, hơn nữa, từ lúc nãy cho tới giờ cũng chẳng có gì xảy ra nên thằng Đức mới cảm thấy đỡ căng thẳng hơn một chút, mở miệng châm chọc thằng bạn mình.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Mà Ta Cũng Là
BÌNH LUẬN