Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

Hai thằng đều cuống đến loạn cả tay chân, thằng Đức thì cứ vung gậy rồi nện như giã gạo, thằng Hùng gồng hết sức nhưng mãi mà cái đầu đứa trẻ kia vẫn không chịu nhả ra, đột nhiên, thằng Hiền đang nằm run rẩy ở phía xa bỗng á lên một tiếng thảng thốt. Hai đứa này vội ngó qua, lại thấy không biết từ lúc nào, bóng áo bà ba trắng đã hiện ra ngay bên cạnh thằng Hiền, mái tóc đen dài của hồn ma người vợ dựng đứng, nhẹ nhàng lay động giữa không trung. Những vết nứt nẻ lộ rõ trên làn da trắng bệch như sáp, cặp mắt vô hồn không hề thấy tròng đen, cái miệng há hốc lâu lâu lại kêu lên một tiếng “khọt”… giống hệt như có thứ gì đó mắc nghẹn và kẹt lại ở cuống họng cô ta…

Con ma cứ đứng yên một chỗ, trợn trừng hai mắt nhìn thẳng vào mặt thằng Hiền một hồi lâu. Thằng Hiền tới lúc này đã không còn chống đỡ nổi nữa, dây thần kinh của nó đã căng ra quá rồi! Sau khi hét lên một tiếng, nó ngất lịm.

**UPDATE kết thúc**

Thằng Hùng và thằng Đức đứng ngây ra như trời trồng, chuyến đi này có lẽ sẽ một đi không trở lại được nữa rồi, lúc này hai đứa trong lòng chỉ ngập tràn cảm giác hối hận, hoang mang hòa chung với sợ hãi khôn nguôi.

Thời gian như đọng lại, tiếng gió vẫn gào thét bên tai nghe sao nặng nề và lạnh buốt. Bỗng từ dưới chân đồi, những tiếng chó cắn ma vang lên không dứt, dường như đang có người đi lên trên đồi này.

Ánh đèn pin trong đêm tối như thắp lên một chút ánh sáng hy vọng le lói cho hai đứa nhỏ đã sợ đến mức không thể nào sợ hãi hơn được nữa. Thằng Đức đưa mắt nhìn quanh, bóng ma của người vợ treo cổ đi đã biến mất từ khi nào, cả cái đầu đỏ lòm như máu đang quấn lấy chân thằng Hùng cũng đã lặn mất dạng. Hai đứa nhỏ mừng quýnh, ôm nhau khóc hu hu, cảm giác cứ như vừa chết đi rồi sống lại.

- Ai đó?

Một giọng đàn ông trầm trầm cất lên, có tiếng bước chân chạy lại, thằng Đức vội hô lên:

- Chú ơi! Cứu, cứu tụi con với!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vừa thoát khỏi căn nhà có quỷ
BÌNH LUẬN