Dưới uy thế kinh khủng của lôi kiếp, toàn bộ Huyễn Phủ đã bị hủy diệt, hàng vạn sinh linh hóa thành u hồn. Dù là bát đại thế gia, cũng không một ai tránh khỏi kiếp nạn kinh hoàng này.
Trong toàn bộ Huyễn Phủ, chỉ còn lại một nhóm người chưa đầy ba mươi nhân khẩu được Miêu Khuynh Thành kịp thời dùng tay áo thu hồi vào thời khắc cuối cùng. Khi ấy, cục diện chiến đấu hung hiểm, Miêu Khuynh Thành căn bản không kịp xem xét những kẻ được mình thu lại.
– Chiến Cuồng! Ngươi đáng chết!
Chỉ một tiếng rống giận này, trong khoảnh khắc đã át hẳn tiếng sấm cuộn trào của lôi kiếp trên không. Toàn bộ đại lục dường như vì thế mà chìm vào tĩnh lặng.
Chiến Cuồng lơ lửng đối diện Khuynh Thành. Hắn đã hấp thu vô số huyết thực, sớm khôi phục công lực đỉnh phong của kiếp trước, đồng thời cũng trở lại dung mạo vốn có của mình.
Kể từ khi Huyễn Phủ dấy lên phong ba này, Miêu Khuynh Thành đã phải xuất thủ ngăn chặn Chiến Cuồng. Thực tế, hắn ta đã bị Miêu Khuynh Thành đánh gục không dưới vài trăm lần. Công lực của Chiến Cuồng thậm chí không thể địch nổi một ngón tay của Miêu Khuynh Thành, song dù Miêu Khuynh Thành có thần thông quảng đại đến đâu, từ đầu đến cuối vẫn không thể chân chính giết được hắn.
Cửu Huyễn Lưu Sa chính là thần vật có một không hai trong thiên địa!
Bất tử bất diệt, không chút sơ hở, đúng với ý nghĩa của bốn chữ “vô địch thiên hạ”!
– Sư tôn, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi một tiếng sư tôn!
Trong mắt Chiến Cuồng vẫn ẩn hiện nét sợ hãi, song thần sắc hắn dần trở nên tĩnh lặng, rồi lại càng lúc càng cuồng loạn, gần như đã đạt đến cảnh giới điên loạn. Hắn rống lên:
– Ngươi đã thành toàn cho thân phận Chiến Cuồng ngày xưa, là ân sư của ta, nhưng giờ đây ngươi lại tự tay hủy diệt Chiến gia của ta. Ngươi chính là kẻ thù của Chiến gia ta!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời kêu la bi thảm:
– Đó là con cháu tám nghìn năm của ta, cơ nghiệp tám nghìn năm!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ, hai mắt đỏ rực lên:
– Nếu không phải tên súc sinh nhà ngươi làm chuyện xằng bậy, Huyễn Phủ đâu đến nỗi bị hủy diệt? Huyễn Phủ tan nát, chẳng lẽ chỉ mỗi Chiến gia ngươi bị hủy diệt sao? Chiến Cuồng, tâm địa ngươi nham hiểm, tâm trí điên loạn, hôm nay ta thay trời hành đạo, quyết cho ngươi phải chết!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười như khóc:
– Hủy diệt Huyễn Phủ là do ta sao? Nếu ngươi không tùy tiện xuất hiện, làm sao lôi kiếp có thể giáng xuống? Nếu ngươi chưa từng xuất hiện, cùng lắm Huyễn Phủ cũng chỉ có Chiến gia ta độc tôn bá chủ, thất gia còn lại trở thành phụ thuộc, nhưng Huyễn Phủ vẫn là Huyễn Phủ. Thế nhưng vì ngươi mà giờ đây nó đã hoàn toàn bị chôn vùi. Miêu Khuynh Thành, công lực của ngươi thật kinh thiên động địa, vô địch thiên hạ, ta biết đánh bại ngươi là điều cực khó, nhưng hiện giờ thân thể ta đã là Cửu Huyễn Lưu Sa bất tử, ngươi cho rằng có thể giết được ta sao? Lôi kiếp trên trời chính là do ngươi mà đến, không biết ngươi có thể chống đỡ được nữa không?
Hắn hiển nhiên đã không còn để ý đến thể diện của sư phụ, từ đầu đến cuối đều lớn tiếng gọi thẳng tên họ của người!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ. Đối diện với tên quái vật bất tử này, dù công lực vô địch, nhưng người lại không cách nào giết được hắn.
Thanh lý môn hộ, lực bất tòng tâm!
Sắc tím kiếp lôi trên trời đã lắng xuống một hồi lâu, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn như đất trời sụp đổ vang vọng, hơn vạn đạo cuồng lôi tím đồng thời giáng xuống! Lôi kiếp cuối cùng lại muốn phát uy rồi!
Trong lòng Miêu Khuynh Thành lạnh buốt:
– Chẳng lẽ lôi kiếp này có bắt đầu mà không có kết thúc, không chỉ muốn hủy diệt Huyễn Phủ mà còn muốn hủy diệt toàn đại lục này sao? Lẽ nào chỉ khi ta chết đi, mới có thể chấm dứt lôi kiếp? Nhưng… nếu ta cũng chết đi, còn ai có thể khống chế được tên súc sinh này?
Ngay lúc Miêu Khuynh Thành còn đang do dự khó quyết, một bóng trắng xẹt ngang trời, lướt thẳng lên không, rồi lại xoay mình đón nhận hàng vạn đạo lôi kiếp tím.
Người này không phải ai khác, chính là Quân Mạc Tà!
Miêu Khuynh Thành kinh hãi quát lớn:
– Coi chừng, không được…
Nhưng lời nói chưa dứt, lôi kiếp cùng Quân Mạc Tà đã đối diện giữa không trung.
Hai mắt Miêu Khuynh Thành khẽ khép lại, thiếu niên kỳ lạ này cuối cùng cũng không tránh được kiếp nạn.
Ngay cả chính mình cũng phải dốc toàn lực mới có thể chống đỡ được lôi kiếp, trên thế gian này còn ai có thể tiêu giải đây?
Thế nhưng rất lâu sau đó, lại không hề nghe thấy tiếng sấm vang rền như dự tính. Vừa mở mắt nhìn, đã thấy kiếp vân trong không trung vẫn không ngừng phát ra hàng nghìn đạo lôi kiếp tím, công kích dồn dập về phía thiếu niên áo trắng Quân Mạc Tà.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ hàng nghìn đạo kiếp lôi kia lại không thể làm tổn thương đến hắn?
Sao có thể xảy ra chuyện này?
Ngay khi Miêu Khuynh Thành còn đang chăm chú nhìn với ánh mắt vô cùng kinh ngạc, Quân Mạc Tà hét lớn một tiếng, hai tay vung lên, từng đạo kiếp lôi dày đặc giữa không trung đột nhiên biến mất không một dấu vết.
Lúc này, Quân Mạc Tà đang dốc toàn lực vận công Hồng Quân, toàn tâm hấp thu sức mạnh lôi kiếp.
Năng lượng lôi kiếp lúc này mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi, nếu so sánh thì có thể gấp hàng nghìn lần so với lần hấp thu trước, thậm chí còn mạnh hơn. Hơn nữa, chúng lại không ngừng giáng xuống.
Dưới uy lực của thiên địa, dù Chiến Cuồng là kẻ bất tử cũng không dám làm càn, bởi lỡ may lôi kiếp đột nhiên chuyển mục tiêu giáng xuống đầu hắn thì thật là oan uổng.
Sau một hồi lâu, trận thiên kiếp này mới kết thúc. Từng đám mây đen kín trời lúc trước chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, sắc trời bắt đầu trở lại bình thường!
Quân Mạc Tà đã cảm nhận rõ lôi điện lực bên trong Hồng Quân Tháp đã sắp bão hòa!
Thiên Kiếp của Miêu Khuynh Thành quả thực lợi hại, có thể đưa Hồng Quân Tháp đạt đến cực điểm.
Từ trước đến nay chưa từng xảy ra chuyện này, đây chính là lần đầu tiên.
May mắn lôi kiếp đã kết thúc, nếu không đến Quân đại thiếu gia cũng không thể chống đỡ!
– Miêu lão, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Tình trạng hiện giờ của Huyễn Phủ ra sao rồi?
Quân Mạc Tà bay nhẹ xuống.
– Chuyện này… tóm lại là một lời khó mà nói hết được! Tên nghịch đồ của ta làm phản, buộc ta phải ra tay trừng trị, nhưng nằm ngoài sức tưởng tượng, Huyễn Phủ lớn như vậy lại bị hủy diệt.
Miêu Khuynh Thành thần sắc bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại lộ ra sự đau thương vô cùng.
Người là sự tồn tại tột đỉnh của một Thánh Nhân đã siêu thoát, nhưng gặp phải biến cố lớn như vậy thì cũng không thể khống chế được tâm trạng.
Huyễn Phủ bị hủy diệt, trong lòng Miêu Khuynh Thành cảm giác như mối liên hệ giữa bản thân với ba vị sư huynh và sư phụ Cửu U Đệ Nhất Thiếu đã hoàn toàn đứt đoạn.
Núi Thiên Trụ trước đây một khi sụp đổ, Tam Đại Thánh Nhân hơn một vạn năm kia sớm muộn cũng trở thành hư vô. Phiêu Miểu Huyễn Phủ giờ đã biến mất, trên thế gian này sẽ không thể tìm được bất kỳ dấu tích nào của Cửu U Đệ Nhất Thiếu nữa.
Lẽ nào lại kết thúc như vậy?
Thì ra, Chiến Cuồng sau khi giết hại vô số sinh linh, hấp thu huyết thực, công lực đã hồi phục. Hắn đầu tiên xé nứt không gian, trở về Huyễn Phủ, sau đó trong thời gian cực ngắn dùng đặc tính kỳ dị của Cửu Huyễn Lưu Sa niêm phong tất cả các cửa.
Đợi sau khi tất cả đã sắp đặt xong, hắn mới chính thức xuất hiện, khiến Chiến gia lập tức bùng lên uy thế.
Sư tổ hiện thân, vương giả trở về, lại càng mạnh mẽ hơn nữa xuất hiện với tư thái chấn động thiên hạ, đây là việc lớn vinh quang đến mức nào?
Sau một ngày một đêm thỏa sức làm càn, Chiến Cuồng liền đường đường chính chính đi ra. Không biết tại sao, từ khi hắn có được Cửu Huyễn Lưu Sa trở thành bất tử, tính khí lại càng trở nên táo tợn!
Lần này, hắn lại trắng trợn đối đầu trực tiếp với thất đại gia tộc của Huyễn Phủ mà tuyên bố: “Thiên địa Huyễn Phủ phải quy thuận ta, theo ta thì sống, chống ta thì chết!” Rõ ràng là dùng thủ đoạn để biến Huyễn Phủ trở thành cục diện độc tôn của Chiến gia hắn!
Chiến Cuồng trở về với sức mạnh như vậy không khỏi khiến tất cả các đại gia tộc hoang mang, nhưng cũng không phải bị dọa đến khiếp sợ. Chỉ là sau một trận hoảng loạn, họ nhanh chóng ổn định lại. Thất đại gia tộc đối mặt với tên Chiến Cuồng ngạo mạn, giống như những ngọn cờ rực rỡ liên kết lại cùng nhau chống cự.
Ai cũng biết, nếu quyền lực của Huyễn Phủ đều rơi vào tay Chiến gia, thì những ngày tháng trước đây sẽ không còn nữa. Chỉ nhìn diện mạo của Chiến Cuồng cùng người thân của hắn, có thể đoán được viễn cảnh thê lương thảm hại thật dễ tưởng tượng.
Chiến Cuồng giận dữ, lập tức trước mặt mọi người thi triển thủ đoạn. Hắn liên tục đánh chết mười bảy vị Thánh Tôn cao thủ của các đại thế gia, rồi đem thi thể hấp thu làm huyết thực ngay trước mắt tất cả mọi người!
Điều này lại càng khiến mọi người nổi giận đến cực điểm.
Tất cả đều có chung mối thù, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Lần lượt hàng trăm vị Thánh Hoàng cao thủ đều chết trong tay Chiến Cuồng.
Phủ chủ Huyễn Phủ Miêu Kinh Vân bị bức đến đường cùng, không còn để ý đến giáo huấn gì nữa mà chạy thẳng vào mật thất báo cáo với Miêu Khuynh Thành. Nhưng trên đường bỏ chạy, vẫn bị tên Chiến Cuồng đuổi giết không ngừng. Miêu Đao Miêu Kiếm vì chặn đường cho Miêu Kinh Vân cũng chết thảm dưới tay hắn!
Miêu Kinh Vân một mạch chạy đến mật thất, vừa nói xong, Miêu Khuynh Thành đã vô cùng tức giận.
Thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, Miêu Khuynh Thành không màng đến sự đe dọa của Thiên Kiếp, lập tức xuất quan tiêu diệt Chiến Cuồng, dẹp yên nhiễu loạn.
Miêu Khuynh Thành vừa ra tới, Chiến Cuồng gần như choáng váng.
Hắn dám lớn mật như vậy, dám không kiêng dè bất kỳ ai, sở dĩ là vì ỷ vào công lực hiện tại của hắn trong Huyễn Phủ không ai có thể địch lại, chính là thiên hạ vô địch.
Dù thế nào, hắn cũng không thể tưởng tượng rằng sư phụ mình vẫn sống khỏe mạnh như vậy!
Miêu Khuynh Thành là sư phụ của hắn, thân là đệ tử, lẽ nào hắn lại không biết sự lợi hại của Miêu Khuynh Thành?
Cho nên, khi Miêu Khuynh Thành xuất hiện, hắn liền lập tức thu liễm khí thế.
Nhưng Thiên Kiếp cũng theo bước chân của Miêu Khuynh Thành mà giáng xuống.
Điều này lại khiến Chiến Cuồng nhìn thấy hy vọng. Hơn vạn năm từng trải đã giúp hắn hiểu rõ hơn mối liên hệ lợi hại trong đó.
Hóa ra, lão nhân này nhiều năm trốn tránh, không dám xuất hiện là vì sợ Thiên Kiếp! Chiến Cuồng phát hiện được nhược điểm của Miêu Khuynh Thành, vì thế hắn lại tiếp tục hung hăng càn quấy.
Nhưng hắn đã quá coi thường Miêu Khuynh Thành. Miêu Khuynh Thành bực tức đánh một chưởng lên trời, lập tức thuận tay ứng phó với thiên kiếp, chỉ chờ sau trận thiên kiếp này thì sẽ ẩn thân, khiến thiên kiếp tiêu tan.
Nhưng sau khi Thiên Kiếp tan biến, Chiến Cuồng lại xuất hiện bình an vô sự.
Miêu Khuynh Thành một bên ứng phó với Thiên Kiếp, một bên đuổi đánh Chiến Cuồng, trước sau đã đánh gục hắn 260 lần.
Nhưng Chiến Cuồng vẫn sống lại như cũ…
Tình huống quỷ dị này, Miêu Khuynh Thành cũng không thể lý giải nổi: “Tên đồ đệ khốn kiếp này, từ khi nào mà ngươi luyện được sức mạnh bất tử?”
Trận giao chiến này càng làm cho Thiên Kiếp trở nên mạnh hơn, cuối cùng đạt đến mức độ khủng khiếp, ngay cả Huyễn Phủ cũng khó mà chống đỡ. Chỉ dưới một kích, cả Huyễn Phủ đã bị hủy diệt như vậy.
Dị Thế Tà QuânTác giả: Phong Lăng Thiên HạQuyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Ta Có Một Sơn Trại