Logo
Trang chủ
Chương 37: Giết người cướp vật

Chương 37: Giết người cướp vật

Đọc to

Dịch Giả: Huyết hận.

Ngày chết đã đến! Sáu người đồng thời cảm thấy tuyệt vọng đến phát điên!

Bọn họ chỉ nhìn thấy sáu đạo hoàng quang chói mắt, chẳng mảy may chú ý rằng, kẻ trước mặt không hề tạo cho bọn họ một áp lực cường đại như Địa huyền cao thủ. Thế nhưng trong lòng tự nhiên dấy lên nỗi sợ hãi tột cùng, tuyệt vọng khôn cùng, khiến tâm thần liền tan rã, mà chỉ một thoáng sơ sẩy ấy, đã định đoạt sinh tử của sáu người. Sở dĩ Quân Tà thi triển chiêu này, phóng ra những đồng tiền hào quang chói mắt trước tiên, chính là bởi vì đã sớm liệu định được điều này. Một sát thủ đỉnh cao tất phải am tường tâm lý đối thủ. Hắn đoán, khi sáu người kia đối diện một Đại cao thủ bất khả chiến bại, tất nhiên sẽ hoảng loạn thất thần. Mà khoảnh khắc Quân Tà chờ đợi, chính là giờ phút này. Một Ngân phẩm Huyền giả đang trọng thương, đột nhiên phải đối đầu với một Địa huyền đỉnh phong cao thủ, tất sẽ sinh lòng sợ hãi cùng nghi hoặc tột độ. Cảm giác ấy tựa như bị nghiền nát. Huống hồ những kẻ này còn đang trên đường bị truy sát, tinh thần đã gần như suy sụp, tất sẽ nản lòng thoái chí, buông tay đầu hàng.

Quân Tà chờ đợi, chính là khoảnh khắc vàng ngọc ấy!

Nếu lúc trước Quân Tà trực tiếp đánh úp, sáu người bọn chúng ít nhất sẽ có ba kẻ né tránh được ám khí, bởi sáu đạo lực lượng phân tán tất nhiên không thể tinh chuẩn như một. Chỉ cần một người trong số chúng còn sống sót, Quân Tà cũng sẽ gặp phiền toái lớn. Mặc dù bọn chúng mang trọng thương, nhưng nếu chỉ một người cũng đủ khiến Quân Tà phải ôm hận bỏ mạng.

Tiểu Lý Phi Đao sở dĩ vang danh bách phát bách trúng, chính là bởi mỗi lần hắn chỉ phóng duy nhất một đao!

Kẻ khiến Quân Tà xem trọng nhất, chính là vị Ngân phẩm Huyền giả kia. Y dù mang trọng thương, vẫn tạo cho Quân Tà một áp lực không hề nhỏ. Cũng chính y là kẻ đầu tiên phát hiện ra tung tích của Quân Tà.

Sau khi sáu đồng tiền chói mắt bay ra, lập tức mười hai đạo hắc quang đen tuyền đã bám sát theo sau. Nhưng sáu đạo ám khí tiền đồng phía trước đã hoàn toàn thu hút sự chú ý của bọn chúng, lại thêm cơn mưa tầm tã che khuất tầm mắt, tinh thần còn chưa ổn định, chúng chỉ kịp theo bản năng né tránh những ám khí tiền đồng ấy, chẳng dám dùng binh khí ra đỡ, sợ rằng đỡ phải đòn của vị "Địa huyền cao thủ" này sẽ bị Chấn thương nội phủ, dẫn tới Trọng thương. Thực tế, nếu thật sự là một Địa huyền cao thủ phóng ám khí, bọn chúng căn bản không có cơ hội nhìn thấy những hào quang kia, cho dù là Ngân phẩm Huyền giai cũng không ngoại lệ. Đáng tiếc, trong lúc kinh sợ tột độ, chúng đã không để ý đến điều này.

Mặc dù chúng né tránh rất nhanh, nhưng vẫn có hai kẻ gào lên thảm thiết, né không kịp, phi tiêu cắm thẳng vào yết hầu, máu tươi bắn tung tóe, thân hình ngã xuống. Ngay cả những kẻ ngã xuống cũng đều tin rằng mình đã chết: Địa huyền cao thủ ra tay, một Cửu phẩm Huyền giả nhỏ bé như mình ngoài chờ chết ra còn có thể làm gì hơn? Huống hồ vị trí phi tiêu lại ngay yết hầu… Thế nhưng không kẻ nào chú ý, phi tiêu dù cắm ở yết hầu, lại không hề cắt đứt khí quản. Bốn tiếng kêu thảm thiết khác cũng đồng thời vang lên. Mười hai thanh phi đao, hoặc cắm nơi cổ họng, hoặc xuyên giữa trán, mỗi kẻ dính hai thanh, toàn bộ đều ở những bộ phận trọng yếu. Trong mắt chúng tràn đầy vẻ bất lực, tay nắm chặt chuôi đao nơi yết hầu, thân hình gục xuống dưới màn mưa. Vị Ngân phẩm cao thủ kia càng được Quân Tà "chăm sóc" kỹ lưỡng, thân mang trọng thương đã không thể né tránh, lại càng thêm thê thảm. Trên đầu, trên người y găm bốn thanh phi đao, cắm sâu vào da thịt, chìm hẳn không thấy chuôi. Đến chết, bọn chúng vẫn không hiểu, bản thân rõ ràng đã né được đòn đầu tiên, vì sao vẫn bị phi đao đánh trúng? Địa huyền cao thủ coi ta như kiến hôi, lẽ nào một đòn không trúng, lại bất chấp thân phận tiếp tục ra tay, vì sao lại như vậy? Vì sao? Đối với đối thủ thấp hơn cảnh giới của mình, lại còn đánh lén, thậm chí là hai lần… Chẳng lẽ hiện tại Địa huyền cao thủ đều là những kẻ vô sỉ như vậy sao? Địa huyền cao thủ ở thế giới này phần lớn đều cực kỳ tự trọng thân phận, sao lại trở nên vô liêm sỉ đến thế?

Quân Tà, vị "Địa huyền cao thủ" kia, không chút do dự, thân hình lao tới như tia chớp. Thuận tay rút một thanh phi đao trên trán một thi thể, cước bộ chưa hề dừng lại, đi hai bước như một, đã bay tới vị trí hai người vừa ngã xuống trước đó. Y xoay ngược cổ tay, phi đao đâm thẳng vào tim. Hai người này tuy bị thương không nhẹ, nhưng vết thương ấy không đủ chí mạng. Mặc dù giờ phút này chúng vẫn còn đang kinh sợ tột độ, nhưng vẫn còn sức chiến đấu. Kẻ còn sức, tuyệt đối không thể tha, ngay cả khi hắn đã hấp hối. Khoảnh khắc cuối cùng ở kiếp trước đã dạy cho Quân Tà điều này: kẻ không còn khả năng uy hiếp, chỉ có thể là người đã chết! Sát khí trong lòng Quân Tà điên cuồng dâng trào, khuôn mặt trở nên vô tình lãnh khốc. Phi đao trong tay Quân Tà còn chưa đâm xuống, mũi chân đã xoay ra ngoài; khi phi đao vừa xuyên qua, chân đã lập tức di chuyển; phi đao đâm xong, lập tức buông tay, xoay người hướng về kẻ còn lại, dùng tay làm đao, chém thẳng vào cổ họng. Loạt động tác liên hoàn cực kỳ nhanh chóng, khiến người ta không kịp nhìn rõ. Tựa như kim tệ vàng óng vừa rời tay, thân ảnh Quân Tà đã lao theo. Bốn tiếng kêu thảm thiết vừa vang lên, Quân Tà đã rút ra phi đao trên đầu bọn chúng. Bốn cỗ thi thể ngã xuống mặt đất còn chưa kịp phát ra tiếng động, chuôi phi đao đã cắm vào tim, mà tay kia thì đã chém thẳng vào cổ họng. Tim trúng đao, kẻ đó ngay cả một tiếng "hừ" cũng không kịp phát ra, trực tiếp mất mạng! Trong chớp mắt, khi yết hầu kẻ cuối cùng gãy nát, bốn cỗ thi thể khác cũng đồng loạt ngã xuống đất.

Sau khi mọi việc hoàn tất, Quân Tà mới thở dốc. Với thân thể hiện tại của hắn, để hoàn thành những động tác như vậy thật sự vô cùng khó khăn. Thân thể này vốn đã bị Quân Mạc Tà trước đây tàn phá đến mức gần như vô dụng. Nếu không có đợt Thoát thai hoán cốt trước đó cùng với một tháng rèn luyện, hồi phục, chắc chắn không thể có được loạt động tác chiến đấu vừa rồi. Nhưng dù vậy, thời gian quá ngắn ngủi, hắn lại phải phát huy đến mười phần, tinh thần cũng hoàn toàn buểng rã, không thể kháng cự lại được phản ứng ngược từ các động tác. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân không chỗ nào không đau, gân cốt như rã rời, một cảm giác đau đớn thấu tận tâm can.

Miệng của kẻ cuối cùng "oa" một tiếng, phun ra một luồng máu tươi, bắn thẳng vào mặt Quân Tà. Đầu hắn nhếch lên, ánh mắt đầy hối hận nhìn chằm chằm Quân Tà, khó nhọc nói:- Ngươi…. Ngươi không phải…. Địa…

Đến tận lúc cái chết cận kề, hắn mới kịp bừng tỉnh. Kẻ trước mắt tuyệt đối không phải là một Địa huyền cao thủ!

- Con mẹ nó, ngươi đúng là đầu heo!

Quân Tà khẽ thở dài, ngữ khí đầy tiếc hận nói:- Nếu là Địa huyền cao thủ, đối phó với mấy tên rác rưởi như ngươi mà phải đánh lén sao?

Kẻ đó đột nhiên phát ra vài tiếng "khanh khách" quái dị, hai mắt trợn trừng, trên mặt hiện rõ vẻ không cam lòng cùng phẫn nộ. Thân hình hắn cố gượng dậy, toàn thân như đèn cạn dầu không biết lấy đâu ra sức lực, giơ một bàn tay run rẩy chỉ vào Quân Tà, muốn nói gì đó lại không thành lời, chỉ trừng mắt nhìn Quân Tà. Một lúc lâu sau, hắn lại ngã xuống đất, giật giật vài cái rồi Đoạn khí, hai mắt vẫn mở trừng trừng, đúng là chết không nhắm mắt. Vốn dĩ hắn vẫn còn có thể thốt lời, tuy rằng chắc chắn phải chết, nhưng ít ra cũng có thể cố gượng thêm một lúc. Ai ngờ lại chết tức tưởi như vậy. Chính câu nói của Quân Tà đã khiến hắn tức uất mà chết.

Hắn lướt qua một vòng, nhặt lại tiền đồng và phi đao, sau đó tiện tay kiểm tra cả sáu thi thể. Vẻ mặt Quân Tà thong dong, động tác tự nhiên, cứ như đang lục soát túi tiền của chính mình, hoàn toàn không để tâm đến sáu thi thể máu me đầm đìa. Sống một kiếp sát thủ lừng lẫy đã sớm tôi luyện cho hắn khả năng thấy núi sập mà không hoảng sợ. Hơn nữa, những cảnh máu me này, Quân Tà cũng đã trải qua quá nhiều rồi…

Cuối cùng, lục soát trong người Ngân phẩm cao thủ kia cũng tìm được một cái túi nhỏ. Hắn tung tung nó trong tay, rồi đưa tay nhặt chiếc nón tre rơi bên cạnh giắt vào thắt lưng. Chỉ vài bước nhanh nhẹn, hắn đã tới góc đường. Mưa vẫn rơi nặng hạt, tạo thành một màn nước mờ ảo phía sau lưng Quân Tà, ngăn cách hắn với những cái xác kia thành hai thế giới hoàn toàn khác biệt.

Dị Thế Tà QuânTác Giả: Phong Lăng Thiên HạQuyển 1: Tà Quân Vấn Thế

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ở trọ vùng cao
Quay lại truyện Dị Thế Tà Quân
BÌNH LUẬN