Logo
Trang chủ
Chương 118

Chương 118

Đọc to

Vì 1 lý do nào đó tôi xin tạm dừng câu truyện của mình tại đây... Xin lỗi mọi ng`"

***(Hồi kết)***

"Sau khi nói hết những suy nghĩ, ấp ủ mà bao năm tôi giữ trong người... Tôi cảm thấy thật thanh thản và nhẹ nhõm.. một cảm giác như là trút bỏ được cái khối u ác tính trong người vậy! Tôi và em không đến được với nhau âu cũng là chuyện của cái duyên cái phận... Có nhiều đôi yêu nhau say đắm, thề non hẹn biển, dù chết cũng phải ở bên nhau.. nhưng đùng một cái vì lý do này lý do kia mà không lấy nhau được... Còn tôi và em.. 2 con người với 2 mối tình yêu đơn phương mà tôi và em không ai biết.. tình yêu của tôi dành cho em, hay em dành cho tôi... Đó không phải là tình yêu đích thực.. mà đó chỉ là tình yêu cảm tính... Mà đã là tình yêu cảm tính nếu vô tình đến được với nhau nhưng rồi mấy bữa lại dời xa nhau mà than rằng: Ôi! Sao thất vọng quá.. người mình yêu đơn phương bao lâu này là ng` thế này, thế nọ ư... Sao cô ấy, anh ấy.. có nhiều tật xấu thế... Đấy! nếu tôi và em đến được với nhau thì tôi chắc chắn một điều là tôi và em sẽ đi theo vết xe đổ của những bậc tiền bối.."

"Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại.. tôi đã bỏ mất bao nhiêu thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi học trò để thầm yêu em, bỏ mất bao nhiêu cô bạn gái yêu thầm tôi ^^.. cho dù tình yêu của tôi có là tình yêu cảm tính đi nữa thì cho đến khi tôi giống chị tôi, ngủ 1 giấc dài thì tôi sẽ không bao giờ quên những ngày tháng yêu đơn phương em!"

"Các bạn nói tôi là một thằng nhát, kém cỏi.. uhm! tôi chấp nhận những điều đó.. nhưng thằng nhát như tôi cũng có những suy nghĩ riêng, những suy nghĩ tốt cho người tình của mình.. đó là thời c3 yêu đơn phương em.. tôi không nói ra vì tôi sợ tôi nói ra.. thứ nhất nếu em đồng ý.. em và tôi yêu nhau thì tôi sợ ảnh hưởng đến việc học của 2 đứa tôi... Thứ 2 nếu em không chấp nhận tôi thì việc học tập của tôi sẽ bị giảm sút, tôi và em sẽ rất ngại khi gặp nhau, tôi cũng thích yêu theo kiểu này vì k ảnh hưởng đến ai và đặc biệt là tôi có cảm giác thích đến trường đi học hơn, yêu mấy bố bảo vệ trong trường hơn.. vì có em.. em cũng đang học chung với tôi.. Và tôi nghe 1 ng` bạn nói vs tôi 1 câu này: Đã sợ thì đừng yêu và đã yêu thì đừng sợ... Tôi thấy câu này đúng với tôi quá... Với những suy nghĩ của 1 thằng sống nội tâm vậy! tôi sẽ đợi em.. đợi em học xong có việc làm ổn định.. tôi sẽ đến với em.. nhưng cuộc đời mà! nó có bao giờ theo sự sắp đặt của ai đâu.."
"...
Những ngày tháng tôi nói ra bao tâm sự trước mặt vợ chồng em, cuộc sống của tôi đã bắt đầu đi vào quỹ đạo hơn.. đặc biệt là không có mặt em trong cuộc đời tôi nữa.. tôi cũng vui khi gia đình em đã trở lại theo đúng nghĩa 1 gia đình hạnh phúc.. đó là vợ chồng vui vẻ hòa thuận với nhau..."

"- Alo! Sơn à! Tao Dung đây!"

"- Uhm! Dung hả? Gọi có có chuyện gì k?"

"- Mày.. mày cũng khá lắm.. cũng dám nói hết ra cơ à!"

"- Hì.. hì! tớ cảm ơn Dung nhé!"

"- Mày cảm ơn gì tao?"

"- Cảm ơn Dung vì Dung đã cho tớ 1 lần thử thách với đời.. thử thách với tình yêu của mình là đã làm theo trái tim mách bảo? Dung mà không chửi tớ, không đưa cho tớ quyển nhật ký của Hiếu thì cuộc đời này tớ vẫn chỉ là thằng khù khờ, nhút nhát.."

"- Uhm! K có gì, mà này! T cũng xin lỗi mày nhé! Vì lần trước ở sàn.. tao hơi quá..."

"- Không sao đâu! Nhiều người khen tớ làm tớ phát chán rồi.. ít ra cũng phải có ng` chửi tớ thì thể mới gọi là cuộc đời chứ... à.. vợ chồng Hiếu thế nào rồi!"

"- Ah! Tao nghe Hiếu nó kể là sau khi mày ở nhà vợ chồng nó, chồng nó giờ thay đổi rồi.. không còn cờ bạc nữa... Chí ít thì m cũng làm đc 1 việc tốt cho nó!"

"- Thế à! Vậy là tốt rồi... Mọi chuyện thế là tốt đẹp hết rồi..."

"Nghe D nói vậy tôi cũng phần nào yên tâm về em, nhưng mà các cụ có câu: Trăm nghe không bằng mắt thấy... Mặc dù nghe D nói như vậy.. tôi cũng k hẳn tin đến 100%... Vì thế tôi quyết định biến tôi trở thành cậu bé Sơn hồi lớp 8.. cậu bé ấy đã rình mò, thập thò trước của nhà của cô bé mà cậu ấy yêu bằng cả trái tim để tặng quà nhân ngày valentin.. Nhưng giờ đây không phải là đợi cô bé ấy nữa ra để tặng quà nữa.. mà cậu bé ấy đang hoàn tất công việc về mối tình yêu đơn phương của cậu ấy đó là lại rình mò trước nhà cô bé ấy và xem có thật chồng cô bé ấy có thay đổi hay không... Cô bé ấy có hạnh phúc hay không?"

"Sau bao nhiêu ngày hóa trang thành đệ tử cái bang... Làm bạn với muỗi và chuột thì cuối cùng thành quả cũng đến với tôi.. quả thật em sống hạnh phúc thật.. chồng em không cờ bạc nữa.. anh ta đã tu tâm làm việc hơn... Đi làm đúng giờ và về đúng giờ.. đặc biệt là những lúc chồng em về, em lại ra đón chồng em = 1 nụ cười, chính nụ cười ấy năm xưa đã cướp đi trái tim của tôi., giờ nụ cười ấy k phải là của tôi nữa rồi... Em yêu chồng em thật rồi..."
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ngẫm
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN