Nắng nhiều thì cũng có nhiều những trận mưa rào ập tới, nó sẽ làm cho hạt thóc mọc mầm và sẽ không thể ăn được, nó sẽ làm cho nhiều hộ gia đình trắng tay. Tôi hì hục vác mấy bao thóc ở trong kho ra ngoài sân, không nhiều lắm, chỉ vẻn vẹn có 5 bao, đúng như lời mẹ nói: "Không trông coi cẩn thận có mà chết đói". Tôi đang đổ thóc ra sân thì TT từ bên nhà nó lon ton chạy sang nhà tôi:
- Anh Đỉn ơi... Anh làm gì thế ạ?
- Mày có bị mù không? Mày không thấy tao đang phơi thóc à!
- Anh chơi với em một xíu đi!
- Mày hôm nay chơi một mình đi, tao hôm nay bận lắm, mày thấy không, còn 4 bao thóc tao chưa kịp phơi kia kìa!
- Ứ...ừ. Anh chơi với em đi, mẹ mới mua đồ chơi cho em, em chơi một mình chán lắm!
- Không là không, hôm nay tao bận thật, mẹ tao về không thấy tao làm việc là nhừ đòn đấy!
- Đi mà anh, chơi xíu thôi rồi làm cũng được mà - Nó kéo áo tôi.
- Thôi được rồi, mày được tao một tí, để tao đổ 4 bao còn lại ra sân đã!
Tôi lại hì hục đổ 4 bao còn lại ra sân, dàn nó ra thật đều để cho mau khô rồi nhanh chóng vào nhà để chơi với nó.
- Xong rồi đây, thế mày định chơi trò gì đây?
- Trò đồ hàng anh à - Nó chỉ tay vào đống đồ chơi để trên giường tôi.
- Cái gì... Trò này của con gái mà, tao là con trai sao chơi được! Thôi mày chơi một mình đi, tao ra phơi thóc tiếp đây!
- Anh... Anh đừng đi, ở lại chơi với em đi. Hu... Hu - Mắt nó rơm rớm nước mắt và chạy đến ôm chân không cho tôi đi.
- Bỏ tao ra nào, tao chơi với mày là được chứ gì, thôi nín đi, thế thì chơi như nào đây, mày đúng là công chúa mít ướt, động tí là khóc rồi!
- Hì... Hì... Kệ em, thế này đi, anh sẽ làm bố, còn em làm mẹ, chúng mình nấu cơm cho mấy con búp bê kia là con của chúng ta ăn. Được không anh?
- Hả... Tao làm chồng của mày á! - Tôi hoảng hốt.
- Vần... Sao vậy anh!
- Không... Không được, tao không thích làm chồng mày đâu.
- Hức... Hức... Sao anh không thích làm chồng em hả, lần trước em xin mẹ là lớn lên lấy anh và mẹ đồng ý rồi cơ mà... Hu... Hu
- Lại khóc rồi. Chỉ là chơi trò chơi thôi nhá, không có lấy nhau đâu nhé!