Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Đúng là con gái, bẩm sinh trong người đã có ý thức lớn lên có trách nhiệm sinh con đẻ cái, làm nội trợ trong gia đình, mới có tí tuổi đầu mà nó đã thích chơi trò "Đồ hàng" rồi (các bạn biết trò đồ hàng là như nào không, đó là mô hình của những vật dụng trong nhà như: Nồi, bàn ghế, bát, đũa, bếp gas, nói chung là những cái gì trong đời sống có là trong đó có hết, nó được chơi theo ý nghĩ của từng người, riêng TT nó bắt tôi làm bố, còn mấy con búp bê vô tri vô giác làm con, nó còn nấu cơm để cho bọn búp bê ăn nữa, gọi là nấu nhưng thực chất là giả vờ thôi).
Tôi thấy chơi trò này cũng không đến nỗi nào, cụ thể là tôi được chăm sóc như một ông vua, những bánh kẹo TT mang sang làm thức ăn cho búp bê đều bị tôi chén sạch, he... he.
- Anh... Sao anh lại ăn hết đồ của con, làm bố mà như vậy à?
- Tao... Tao... Tao làm bố thì phải ăn nhiều mới có sức để đi làm chứ - Tôi chống chế.
- Thôi... Nín đi ngoan nào... Ngoan nào... Mẹ thương. Bố Đỉn của con hư quá, ăn hết đồ của mẹ con mình rồi - Nó ẵm con búp bê và nói.

Chúng tôi vẫn mải miết chơi, bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng "lộp... bộp", tôi sực tỉnh ra và hỏi TT:
- Mày có nghe thấy tiếng gì không?
- Tiếng gì hả anh?
- Tao nghe thấy giống tiếng hạt mưa lắm...
Chưa kịp nói hết câu thì Rào... Ràooooo, cơn mưa rào đột ngột xuất hiện, lập tức tôi phi ra ngoài sân, nơi mà ở đó là cả sự sống trong 1 tháng của gia đình tôi. Tôi như điên như dại chạy hết khoảng sân rộng 10m2 hết sang phải lại sang trái, hai chân hai tay tôi làm việc không ngừng nghỉ, tay thì cầm xẻng để xúc thóc vào. Dường như ông trời muốn trừng trị cái tật ham chơi của tôi, mưa một lúc một to, từng đợt từng đợt trút xuống đầu tôi, thế là hết 5 bao gạo ướt hết cả, tôi bất lực nhìn chúng bị mưa làm ướt, người tôi run lên bần bật do lạnh và sợ nữa... Mắt tôi đỏ ngầu lên... Tôi đứng dậy đi vào nhà, nơi TT đang ở đó.
- Mày... Tại... Mày rủ tao chơi mà thóc nhà tao ướt hết rồi, lấy gì để nhà tao ăn đây hả? Này... Thì đồ chơi này - Tôi hất hết đồ chơi của nó xuống đất.
- Hu... U... Sao anh vất đồ chơi của em đi, vỡ hết rồi, bắt đền anh đấy - Nó vừa khóc vừa đấm vào tôi.
- Mày có thích đền không? - Tôi gằn giọng.
Nó vẫn cứ đấm vào người tôi, tôi điên tiết lên, dùng hết sức của mình bóp cổ nó.
- Này... Thì đền này, mày có thích đền nữa không?
- Ặc... ặc... Ngạt thở quá... Bỏ em... Ra... Hu... Hu
Nghe thấy tiếng nó kêu, tôi vẫn chẳng tha cho nó, tôi lôi nó ra ngoài sân.
- Mày nhìn đi, thóc nhà tao ướt hết rồi, tất cả là tại mày đấy!
Đúng lúc đó mẹ của TT về, bà ta nhìn thấy tôi bóp cổ TT bèn lên tiếng:
- Thằng kia bỏ nó ra, mày làm thế nó chết ngạt bây giờ!
Nghe bà ta quát, tôi mới thức tỉnh và thả TT ra, tôi bị bà ta tặng cho 2 cái tát thật đau và kéo TT về.
- Thấy chưa, bị nó đánh cho, chơi với nó cho lắm vào... Đi về nhanh lên.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gấu hơn mình 6 tuổi
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN