Con gái thật là khó hiểu, mới hôm kia bảo là đi với 4 người nữa mà bây giờ lại nói khác, con gái nắng mưa thất thường chả biết đâu mà lần. Lần đầu tiên nai con gái tui có 1 cảm giác cứ nâng nâng làm sao ấy, nai nàng mà tui cứ tưởng là không nai, tui thấy mình như thêm sức lực mà không cần uống Bò Húc. Chả bù cho tui khi nai thằng Tân, nó chả bao giờ ngồi yên như nàng cả cứ ngọ nguậy hết bên này sang bên kia như con đông tây ấy, suốt dọc đường tui và nàng chả nói với nhau câu gì, cũng vì 1 phần tui hơi nhát gái nên chả biết nói gì cho nàng vui nữa, chúng tui dừng lại ở một quán cách trường học không xa, tui cũng ít khi ăn vặt nhưng thấy quán này có vẻ đông và sạch sẽ.
- Kít... kít... Hết xiền rồi xin mời tiểu thư xuống xe he he...
- Bạn vào xí chỗ đi để mình đi gửi xe!!!
Gửi xe xong tui phi tới chỗ nàng luôn, nàng thốt lên:
- Trời... Sơn dẫn mình vào quán sang trọng ghê, tí nữa Sơn không đủ tiền trả thì đừng bắt mình ở lại rửa chén nha - Lời nói của nàng làm 2 chúng tui đều cười.
- Mình đâu để ý, trông sạch sẽ thì mình vào thôi!! Bạn ăn chè gì để mình gọi.
- Cho mình 1 cốc chè thập cẩm.
"Cô ơi cho cháu 2 cốc chè thập cẩm".
"Đợi tý có liền!!"
...
Đúng là người đẹp có khác, ngay cả ăn chè cũng đẹp luôn, tui cứ nhìn chằm chằm nàng, cốc chè của tui vẫn còn nguyên si, như biết được tui nhìn nàng, nàng đỏ mặt và khẽ nhắc tui:
- Sao... Sơn!! Không ăn đi cứ nhìn mặt mình hoài thế, mặt mình có vết dơ à???
Tui buột miệng:
- Đâu có!! Tại Ngọc Hiếu xinh quá - Chả hiểu sao tui lại nói như vậy, tui ước lúc đó có cái lỗ nào để tui chui xuống cho đỡ xấu hổ.
Mặt nàng đã đỏ bây giờ còn đỏ hơn cứ nhìn tui cười mỉm, 2 đứa chả nói gì cứ cúi đầu ăn chè, tui không chịu được bầu không khí quá căng thẳng này, tui lên tiếng:
- Ngọc Hiếu à... Cho mình xin lỗi vì chuyện hôm xưa, mình không cố ý!!
- Mình tha lỗi cho bạn rồi mà, bạn đừng xin lỗi mình nữa!! Sơn có vẻ ít nói nhỉ.
- Mình... Mình vẫn thế mà!!
- Mà sao bạn biết biệt danh của mình mà gọi vậy??
- À... Thì mấy đứa con gái lớp mình gọi bạn như vậy mà, bạn chết nhé mấy bạn gái trong lớp mình thầm thương trộm nhớ bạn đấy!!
- Hả... Cái gì cơ... Nhưng tớ chỉ thích có 1 người mà thôi!!
- Ai vậy?? - Nàng tò mò.
- Bí mật... He he - Cái này người ta gọi là trả thù ke ke.
Nàng lên tiếng:
- Cũng khá muộn rồi. Mình về thôi!!
- Ngọc Hiếu về trước đi, mình ở lại có tí việc!!
- Sơn định ăn tiếp hả??
- Đâu có đâu, mình ở lại rửa chén cho cô chủ để trả nợ 2 cốc chè... Ke ke.
- Sơn vui tính thật đấy!!... Hii iii.
Lời nói của tui làm nàng bật cười, ôi nàng cười thật là đẹp, nàng không biết là nàng làm như vậy là cả buổi tối tui không ngủ được không, nàng độc ác quá híc híc. Kể từ ngày hôm đấy tui thấy đi học thật là ý nghĩ, vừa được tiếp thu kiến thức lại vừa được gặp nàng nữa, sao tui thấy yêu đời quá đi. Buổi tối tui lại làm công việc đó là mở mẩu giấy ra và đọc trước khi đi ngủ, như là nghiện thuốc phiện đấy các bạn à. Chúng tui thường gặp nhau ở nhà gửi xe là chủ yếu, 2 đứa không nói với nhau điều gì chỉ trao cho nhau ánh mắt yêu thương.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nghi có ma... 3 tuần trông nhà bạn thân!