Logo
Trang chủ
Chương 50

Chương 50

Đọc to

Ngày thi vào cấp ba công lập năm ấy, tôi cảm thấy như thể là ngày nóng nhất của mùa hè. Nhìn mặt đứa nào cũng trong tình trạng hồi hộp và lo sợ. Không lo sao được khi mà chúng tôi, đứa nào đăng ký vào đây mà chẳng chịu áp lực từ gia đình. Có cô giáo lớp khác còn dọa nếu không thi đỗ vào công lập thì sẽ không được nộp hồ sơ sang dân lập, mà phải học ở trường bổ túc hai năm ba lớp. Năm tôi thi có gần một nghìn học sinh đăng ký dự thi, mà chỉ tiêu nhà trường lấy có bốn trăm năm mươi, khá là căng thẳng, có khi còn căng thẳng hơn cả thi đại học ấy chứ. Thi đại học nếu năm nay không đỗ thì có thể năm sau thi tiếp, nhưng với kỳ thi vào lớp mười thì lại không như vậy.

Thi hai môn Toán và Văn chỉ vẻn vẹn trong một ngày, sáng thi Toán, chiều thi Văn. Buổi sáng thi môn Toán, tôi khá tự tin vì tôi học khá môn này và cũng được cô giáo truyền đạt tất cả kinh nghiệm cho môn này. Lúc trước khi thi, mẹ tôi bảo đã đi xem bói, và thầy bói phán tôi thi trượt. Không biết có phải mẹ lừa dối tôi để tôi cố gắng thi cho tốt hay không. Với những người khác, khi nghe như vậy đảm bảo tinh thần thi sẽ bị sụp xuống, nhưng với tôi thì không, đơn giản là tôi không tin mấy cái bói toán linh tinh đó. Trước khi đi thi, mẹ bắt tôi ăn bao nhiêu thứ, nào là xôi đỗ, xôi gấc, và không cho tôi ăn chuối. Tôi biết mẹ mê tín nhưng vẫn làm theo lời mẹ cho mẹ vui. Bố tôi thì xin nghỉ hẳn một ngày để đưa tôi đi thi.

Thời gian thi Toán là một tiếng rưỡi, nhưng tôi chỉ làm hết trong một giờ, còn thời gian thì tôi ngồi chơi. Lúc cả phòng đang làm bài thì có một đứa, chắc là căng thẳng quá cộng với cả thời tiết nóng nực nên đã bị ngất trên bàn học, và phải đưa đi cấp cứu. Trong lòng tôi thầm nhủ: "Thương quá đi... Thế là loại được một người rồi... He... he..." Tôi cũng nhìn thấy mấy đứa được giám thị đưa hẳn bài cho để mà chép, chắc là con nhà giàu lắm, nhiều tiền nên mua chuộc được giám thị. Tôi rất ghét cái kiểu như vậy, tôi thích công bằng hơn là chơi cái trò bẩn thỉu này. Buổi chiều là thi môn Văn, tôi thấy run quá trời luôn. Để khỏi run, thằng Tân bảo tôi mang theo phao đi cho chắc ăn, có gì thì đem ra mà giở. Tôi kiếm được quyển văn mẫu to bằng bàn tay và nhét vào quần xì. Người ta bảo "chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất", mà phải không các bạn? Nhưng vào phòng thi tôi chả dám giở, cứ để yên cái quyển đấy trong quần xì đến tận lúc nộp bài. Còn bài văn tôi phịa là chủ yếu.

- Ê ku!! Thi có làm được bài không??? - Thằng Tân hỏi tôi.
- Toán thì còn được chứ Văn thì xịt, phen này tao trượt thẳng cẳng rồi mày ơi!!
- Hai môn này nhân đôi mà, mày làm được Toán thì nó kéo môn Văn lên.
- Tao cũng mong là như vậy híc... híc!!
- Thế còn mày, làm được bài không??? - Tôi hỏi lại nó.
- Mày biết sức học của tao rồi mà, tao chỉ thi cho bằng bạn bằng bè thôi chứ tao về quê để học rồi - Nó ngao ngán.
- Cái... Gì... Sao... Sao lại về quê, lúc trước tao có nghe mày nói gì đâu???
- Thì cũng chưa biết được, tao nghe lỏm bố mẹ tao nói chuyện thôi!!
- Buồn nhỉ, mày đi thì tao biết chơi với ai bây giờ???
- Gớm... Mày thi đỗ vào công lập, lắm gái xinh lại quên tao thôi... Hê... hê!
- Đang buồn thúi ruột mà mày còn đùa được sao???

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Quốc Độ (Dịch)
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN