Logo
Trang chủ

Chương 74

Đọc to

Tôi vừa dứt lời em đã lao đến ôm tôi và khóc làm tôi bối rối kinh khủng. Tay tôi vẫn không dám ôm em nó vẫn được giữ trên không trung.

- Huhu... cậu đừng nhắc đến nữa tớ buồn lắm! Sơn ơi! Cậu có thể ôm tớ chặt hơn được không?

Nghe em nói vậy đôi tay của tôi lơ lửng trong không trung mỏi nhừ bây giờ mới giám đặt thật nhẹ trên lưng em. Được đà em rúc đầu vào ngực tôi như chú cún con làm tôi càng thêm bối rối. Tôi chưa gặp hoàn cảnh này bây giờ nói cách khác là tôi chưa ôm người con gái nào ngoài mẹ tôi. Em đã thôi khóc, nhìn em như con mèo mắc mưa nhìn thương quá. Bất chợt em ngẩng đầu lên và nói với tôi:

- Sơn! Cậu hôn tớ đi!

Chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này, người tôi yêu đơn phương 4 năm đang mời mọc tôi hôn cô ấy, câu truyện xảy ra như trong mơ mà bây giờ đã thành sự thật đối với tôi, tôi phải làm gì đây khi mà tình yêu của tôi dành cho em đã bị tàn phai do tôi biết được sự thật về em. Còn em thì vẫn không tha cho tôi, cái miệng xinh xắn kia vẫn phát ra những âm thanh làm tôi phải lúng túng.

- Hôn tớ đi! Nhanh lên!

Hai từ: "nhanh lên" phát ra thông báo cho tôi biết là nên tôi không hôn em thì tôi sẽ tuột mất cơ hội trời cho này. Không để em phải chờ lâu bàn tay tôi di chuyển từ tay em lên đầu em và đẩy đầu em về phía đầu tôi. Tôi chưa hôn ai bao giờ nên kinh nghiệm hôn còn kém, tôi mặc dù xem nhiều phim có cảnh hôn nhau nhưng đến lúc thực hành thì lại quên béng mất! Tôi chẳng nghiêng đầu mà dùng lực của đôi bàn tay đẩy đầu em về phía đầu tôi, do khá lúng túng và run tôi đã dùng nhiều sức quá đến nỗi đầu của bọn tôi đập vào nhau phát ra tiếng "cộp" đáng ghét, và kết quả tôi không có được nụ hôn của em mà cả 2 đứa trán còn bị sưng nữa.

- Sơn chưa hôn ai bao giờ sao, hi!

- Tớ... tớ... chưa! – mặt tôi đỏ bừng

- Á... tớ xin lỗi nha! Tí nữa thì tớ cướp đi nụ hôn đầu đời của cậu! Thế Sơn chưa có người yêu à!

- Tớ chưa...!

- Cậu là hơi bị kiêu đó nha! Ở trường bọn lớp dưới với bọn cùng khối nhiều đứa thích cậu mà cậu không thèm để ý tới ai!

- Thực ra tớ...

- A... a... Muộn rồi! Nhanh về thôi kẻo mẹ tớ mắng chít!

Tôi chưa kịp thổ lộ với em thì em đã vội kêu tôi về. Trên đường nai em về em đã ôm eo tôi, nói thật là tôi có máu buồn tôi phải kìm nén cảm xúc không thì tôi và em cũng ngã xe mất, và em áp má vào lưng tôi. Tôi có cảm giác lưng mình ướt ướt, hóa ra là em vẫn khóc... Tôi ngước lên bầu trời trong xanh và thầm nói:


"Tôi Yêu Em Như Em Vẫn Vậy".
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Thiên Ký
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN