Tôi không tin vào tai mình được nữa! Đây là tôi hát ư! Có tin được không? Bài hát cảm xúc quá, vừa hát nước mắt tôi cứ tuôn rơi vì thế mà bài hát càng thêm ý nghĩa đối với tôi, cứ thế tôi nhìn vừa nhìn em vừa hát đến tận những giai điệu cuối cùng của bài hát. Khi tôi kết thúc bài hát, tất cả mọi người đều đứng hết dậy vỗ tay cho bài hát của tôi, không biết họ vỗ tay vì tôi hát hay hay là cảm thông cùng tôi nữa. Tôi cảm thấy ngại quá nên chỉ biết cúi đầu trước mọi người và đi xuống cánh gà... Bước ra khỏi bữa tiệc và trong lòng thầm nhủ: "Hạnh Phúc Nhé Em"
P/s: Đây là bài hát lúc tôi hát ở đám cưới em, giờ đây khi viết câu truyện này tôi mới có ý định thu âm bài hát này, đây như là việc làm cuối cùng tôi làm vì em vì mối tình yêu đơn phương của tôi. Tôi hát không bằng một phần mười ca sĩ Tấn Minh nhưng chắc gì ca sĩ Tấn Minh đã si tình bằng một phần mười tôi...
Mời các bạn lắng nghe bài hát được tôi hát bằng cả trái tim... Lần nào thu âm mắt cũng đỏ hoe vì thế chất lượng bài hát k được tốt và bài hát này giọng phải cao mới hát hay được!