- Thảo: Hả???
- Hùng: Ông vào đá á???
- Kiên: Liệu có đá được không???
- Phong: Không sợ tay chân bị làm sao à???
- Xuân chóa: DMM, tao đ' rảnh đi rửa bát cho mày cả năm đâu nhé. Tay chân vậy còn sĩ!!!
Câu nói của tôi khiến cho tất cả sững sờ vì bất ngờ, vào giây phút ấy tôi còn tự thấy khó hiểu chính bản thân mình. Trước sau bất nhất trong suy nghĩ và hành động... Thôi thì cứ kệ vậy... Có những việc không thể cân đo, đong đếm, cầu toàn được. Cái cần trước mắt là phải làm gì đó để vực dậy tinh thần của đội bóng. Sau còn là vì... cái bản mặt tự mãn đáng ghét của tụi thằng Đạt, thằng "công tử" bên kia. Thằng Đạt lúc này cũng đang mon men chạy sang "tiếp cận" với Hằng. Nhìn thái độ của bọn này cứ như thể trận đấu đã kết thúc và hiệp 2 chỉ là khoảng thời gian để chúng nó độc tấu, biểu diễn, thể hiện với người đẹp thì phải.
- Tôi: Đ' sao đâu, quấn tạm cái áo vào cổ tay là được rồi. Mà tôi vào rồi thì các ông cũng cố mà đá cho nhiệt lên nhé... Nhìn chúng nó sang "đong" gái ngay trên đất mình kia kìa... Có thấy ức không!!!
- Thảo: Lấy tạm giày với tất của tôi mà đi, chắc cùng cỡ đấy.
Đi tất, buộc giày, tụt quần dài, nai nịt đầy đủ, gọn gàng... Đến phần cởi áo... Tôi vừa cởi ra thì...
- Hùng: Ịt mệ!!! Sao nhìn ông... kinh dị vậy!!!
- Phong: Nhìn như xã hội đen ấy nhờ...
- Thảo: Người ngợm làm sao mà chằng chịt vậy???
- Xuân chóa: Thì sẹo là sẹo thôi, có éo gì mà các ông tò mò!!!
Vết sẹo dài ở ngực, vài vết sẹo nhỏ quanh thân cộng với 2 vết bầm ở lưng vai và bắp tay của tôi khiến cho không chỉ mấy thằng bạn mà còn một cơ số kha khá những con mắt ở ngoài sân tò mò, săm soi, để ý.
- Tay chân như vậy mà Tuấn cũng định vào đá sao??? - Là Hằng, đã từ chỗ thằng Đạt chạy ra sau lưng tôi từ lúc nào. Cất tiếng hỏi với giọng quan hoài.
- Đấy Hằng nói nó đi, thằng này bị điên rồi!!! - Xuân chóa ngán ngẩm thở dài thườn thượt.
- Không sao đâu, mình cẩn thận chút là được mà... Với lại đá bằng chân chứ có phải bằng tay đâu... Thôi, vào sân đi!!! - Tôi trấn an cho một cô nàng không hiểu nhiều về bóng đá như Hằng bớt lo. Chứ thực sự đôi tay trong bóng đá là rất quan trọng, từ giữ thăng bằng, tranh chấp, tỳ đè... Tất cả đều phải nhờ một phần ở đôi tay. Đến lúc này tôi mới bắt đầu cảm thấy dần hoang mang cho cái kết cục của tôi sau 45' nữa.
- Kiên: Có nhìn thấy gì không?
- Tôi: Nhìn thấy gì???
- Kiên: Thằng Đạt nó đang nhìn ông lừ lừ kìa... Chắc do cái Hằng vừa rồi.
- Tôi: Kệ mẹ nó đi... Ê này mấy ông, giờ thế này nhé...
Cả đội bàn qua bàn lại một chút về bố trí và cách đá sắp tới. Cụ thể là đội sẽ đá sơ đồ 2-3-1 với Phong được quay về vị trí thòng quen thuộc đá cặp cùng với Công như hiệp 1. Cặp cánh Vinh - Tùng được đẩy lên cao hơn một chút cho dễ công. Kiên vẫn cắm nguyên ở trên và trụ giữa thì chỉ còn lại một mình tôi. Cả bọn thắc mắc sợ tôi không cân được giữa sân, chính bản thân tôi còn thấy không mấy tự tin là sẽ cân được khi phải đối đầu với một thằng Đạt đang trong cơn hằm hè, tức tối về chuyện khi nãy của Hằng. Nhưng ở vào cái thế bị dẫn trắng 3 bàn không còn gì để mất thế này thì còn gì mà phải lo, phải tính nhiều nữa. Trước mắt cứ phải vực dậy tinh thần của toàn đội lên cái đã.
- "TOÉTTT...!!!"
Tiếng còi vừa dứt, đội tôi nhanh chóng đưa bóng nhập cuộc, Kiên nhả bóng lại cho tôi bên phần sân nhà. Vừa nhận bóng thì thằng Đạt đã áp sát lại gần. Tôi bình tĩnh giữ bóng quan sát tuyến trên thấy Vinh - Kiên - Tùng vẫn đang bị kèm rất chặt. Thằng Đạt đã sấn lại gần nhưng không lao vào mà chỉ bó cự ly làm hẹp góc chuyền của tôi. Ngay lập tức thằng "công tử" băng đến rất nhanh hỗ trợ nhằm cướp bóng của tôi. Tôi xoay người giữ bóng, đôi chân đảo xoay compa nhiều vòng thoát khỏi hướng áp sát của thằng "công tử". Cánh phải đã thoáng, tôi dốc bóng dần lên thì thằng Đạt cũng bắt đầu theo sát song song. Một cú chuồi bóng bất ngờ bằng cả chân và thân người, thằng Đạt lao thẳng vào tôi. Tôi vội đẩy bóng ra xa nhằm thoát khỏi cú vào bóng trực diện đó nhưng thằng Đạt đã lao cả người vào rất nhanh thành ra vừa phá bóng vừa "kết hợp" đốn ngã tôi ngay sát đường biên.
- "Dằn mặt à!!!" - Tôi vừa đứng dậy vừa nghĩ thầm khi nhìn thấy bản mặt hiếu chiến của thằng Đạt.
- Vào bóng thế mà trọng tài không thổi à!!!
- Chém người thế kia sao không thổi!!!
- Vào trúng bóng vậy, chém đâu mà chém!!!
- Đã chơi thì phải chấp nhận chứ, cứ hơi tý là đòi phạt!!!
Trên sân cầu thủ 2 đội cãi nhau thì ngoài sân các cổ động viên cũng thi nhau hò hét, gào cổ mà phản đối, khiêu khích với nhau. Hiệp 2 chỉ vừa mới bắt đầu nhưng xem ra đã khá nóng, hứa hẹn những phút sắp tới sẽ vô cùng căng thẳng và thú vị. Phong thực hiện quả đá biên từ cánh phải lên tuyến trên, bóng lập tức bị thằng thòng bên đó phá ra. Thằng Đạt rất nhanh lùi về lấy bóng rồi dẫn lên phía trên thực hiện pha phản công. Quan sát thấy chỉ có mình tôi trụ ở giữa nên thằng Đạt có vẻ rất tự tin. Vẫn tiếp tục đi bóng cá nhân để thể hiện khả năng qua người. Nó làm vài động tác đảo chân "rang lạc" rồi đẩy nhanh bóng sang bên phải. Tôi vừa lùi vừa theo sát nó nên lập tức chuồi bóng sang trái ngăn chặn. Thằng Đạt thấy vậy bèn đẩy tiếp một nhịp nữa sang ngang, tránh khỏi một pha mất bóng. Tưởng như nó sẽ chuyền ngược về cho cánh để phối hợp nhưng không... Nó vẫn tiếp tục giữ bóng, xoay người lại đối diện với tôi. Chân dứ dứ đi bóng, tay chỉ trỏ xuống đất làm động tác khiêu khích "Bóng đây, giỏi thì vào mà cướp". Tôi cười khẩy cái trò mèo mả này, cũng làm động tác giả dứ dứ tiến lùi cùng nhịp với nó... Đoạn, bất thình lình tôi lao vào nhanh như chớp chuồi mạnh chân phải cắt trúng bóng thằng Đạt. Thằng Đạt có vẻ bất ngờ vì pha lao vào chớp nhoáng của tôi nên bị hẫng, đành nhìn bóng bị lấy đi trong sự bất lực và tức tối. Đoạt được bóng từ chếch bên cánh trái, tôi nhanh chóng dẫn bóng lao lên thật nhanh hướng thẳng về phía trung lộ. Kiên tách dần trung lộ để chạy chỗ, cũng như hút thằng thòng nhằm tạo khoảng trống bắn phá cho tôi. Nhưng thằng này khá tỉnh, nó không hề bị hút theo Kiên mà vẫn bám chốt theo những hướng làm hẹp góc sút và chuyền của tôi. Nhưng tôi thì cũng đâu phải hạng tay mơ, không đi bóng nữa mà làm một cú hất bóng vừa đủ vọt vượt tầm bật nhảy của thằng thòng. Bóng đã đến được tới chân Kiên trong một vị trí thuận lợi hiếm hoi kể từ đầu trận đến giờ. Hai thằng cánh còn mải theo giữ chốt chặn Vinh - Tùng nên không về kịp, thằng thòng thì đã bị loại bỏ hoàn toàn. Một mình Kiên đối mặt với thủ môn, bình tĩnh chỉnh bóng sang góc mở chân thuận rồi đệm bóng rất hiểm vào góc phải khung thành. Thủ môn bên xyz dù đã cố khép góc hết mức có thể nhưng vẫn không theo kịp đường đi của trái bóng...
... Phút thứ 50' tỷ số là 3 - 1, lưới của đội xyz lần đầu tiên đã phải rung lên khi hiệp 2 vừa chỉ mới bắt đầu được 5'. Các cổ động viên và dự bị bên lớp tôi lần đầu tiên trong suốt trận đấu được hò reo ăn mừng bàn thắng đầu tiên của đội nhà. Bàn thắng đến tương đối bất ngờ khi đội tôi tạo ra được một pha phản công chớp nhoáng và chính xác hiếm hoi. Một phần cũng là ở sự chủ quan đến từ thái độ tự mãn sau giờ nghỉ của đội thằng Đạt.
Sau bàn thua chóng vánh bất ngờ, đội thằng Đạt dường như bị chạm vào lòng tự ái. Luôn cố gắng tìm cách đưa bóng thật nhanh sang phần sân của đội tôi để dồn ép. Liên tiếp những pha tấn công được tạo ra, nhưng nó không còn dễ dàng và hiệu quả như trước vì các cầu thủ bên đội tôi càng đá càng cố gắng và tập trung hơn. Hai cánh xuyên phá bên đội xyz giờ lại gặp phải chính sự đeo bám của Vinh và Tùng. Hai thằng cắm "công tử" và "đen hôi" cũng không còn dễ dàng đập nhả đá ma với nhau như trước nữa vì án ngữ trước hàng thủ giờ là 2 chốt thòng Công - Phong chứ không phải chỉ là một mình Thảo như hiệp 1. Cuối cùng chính là thằng Đạt, "nhạc trưởng" trung tâm trong lối chơi của đội xyz, hiệp 1 mạnh mẽ và hiệu quả bao nhiêu thì hiện tại đang gặp phải sự cản trở và khắc chế đến từ tôi. Thằng Đạt có thể có lợi thế về thể hình thật nhưng tốc độ, linh hoạt và sự dẻo dai trong từng pha bóng thì lại thua tôi. Nhờ khả năng di chuyển linh hoạt học được từ môn boxing nên tôi có thể đeo bám rất tốt những pha xử lý và đi bóng của nó. Cộng thêm sự linh động trong những pha xoay xở, tốc độ chuồi bóng nên tôi thường thắng thế trong những pha đối mặt hoặc tranh chấp. Lần này cũng vậy thêm một pha tỳ đè rồi khều bóng chính xác làm thằng Đạt mất thăng bằng rồi vấp bóng. Các đồng đội của tôi lao lên rất nhanh để thực hiện đánh phản công. Thằng cánh trái bên xyz ham lên tấn công nên chưa về kịp, tôi liền tỉa bóng xẻ nách cho Tùng đang xé gió lao lên bên cánh phải. Rất nhanh Tùng thâm nhập xuống sát đường biên ngang, bên trong vòng cấm lúc này là Kiên và Vinh đang bị theo kèm bởi 2 tên - thòng và cánh tương ứng. Kiên chạy chỗ zíc zắc thoắt lên thoát xuống sau lưng tên thòng, Tùng nhanh chóng căng ngang vào trong đến vị trí của Kiên. Một cú cắt mặt đệm bóng rất nhanh của Kiên nhưng thằng thòng "quách tỉnh" vẫn theo rất sát đưa chân cản lại đường bóng khiến bóng đổi hướng đập vào cột dọc đi hết đường biên ngang. Các cổ động viên ồ lên tiếc nuối cho cơ hội vừa bị bỏ lỡ. Còn trong sân thì các cầu thủ lại rất háo hức vì có thể tạo ra các cơ hội ghi bàn mười mươi. Công bước lên thực hiện pha đá phạt góc, bóng bay là là rất "ngoan", điểm rơi đúng vào tầm bật nhảy của Kiên. Một cú lắc đầu lái bóng xoáy cắt ngang khung thành trước sự chôn chân của thủ môn. "Keng!!!"... Các cổ động viên bên ngoài lại ồ lên lần nữa, lần này lại đến xà ngang cướp mất bàn thắng của chúng tôi. Bóng đập xà ngang bật trở lại vòng cấm, Vinh và tên thòng nhảy lên tranh chấp, tên thòng chiếm được khoảng không đánh đầu phá bóng ra ngoài... Đúng tầm đà băng vào tuyến 2 của tôi, bóng nửa đẩy quá đẹp cho một cú ra chân uy lực... Bất chợt thằng "công tử" từ hàng thủ lao lên chuồi cả 2 chân ra để ngăn cản hướng sút của tôi. Tôi vẫn lao vào theo đà di chuyển trước đó, nhưng tới gần điểm tiếp xúc của cú ra chân với trái bóng thì tôi ghìm nhẹ chân thành một cú đẩy bóng sang bên trái, tránh khỏi cú chuồi bóng hóc hiểm của thằng "công tử". Thằng "công tử" do lao lên đã bỏ lại một khoảng trống hoác sau lưng... Tôi thực hiện ngay một đường chuyền chọc thẳng vào khung thành nơi Kiên đang chờ sẵn nãy giờ... Một cú đá nối cận thành xỏ háng thủ môn...
Phút thứ 75' và tỷ số tiếp tục được rút ngắn xuống còn 3 - 2. Thằng Đạt tức tối quát tháo các đồng đội, còn gay gắt hơn cả hình ảnh của đội lớp tôi lúc nghỉ giữa hiệp. Trong khi các cổ động viên bên tôi thì hò hét không thôi về màn lội ngược dòng đang diễn ra. Đến lúc này thì Hùng cũng được đưa vào để thay cho Tùng ở cánh phải. Một trận đấu khó khăn của Tùng khi cánh phải luôn là cánh bị công kích nhiều nhất suốt từ đầu trận đấu đến giờ.
Trận đấu lại được tiếp tục, đội thằng Đạt có vẻ khá cay cú khi bị một đội yếu như tôi gỡ liền 2 bàn trong 1 hiệp nên không thèm để ý đến lợi thế dẫn bàn đang có mà vẫn tiếp tục dồn lên tìm kiếm bàn gia tăng cách biệt nhằm chứng minh sự vượt trội đã được thể hiện ở hiệp 1. Có thể lúc này đội thằng Đạt đang nghĩ hiệp 2 mới là lúc trận đấu thực sự bắt đầu và việc để đội tôi ghi tận 2 bàn như vậy là điều không thể chấp nhận được. Nhưng như người ta vẫn nói "dục tốc bất đạt", càng nóng vội thì càng dễ hỏng việc. Đội thằng Đạt do quá ham hố tấn công ghi bàn mà cả đội hình lao lên hết với nhau chỉ còn giữ lại một mình tên thòng theo kèm Kiên ở nhà. Sau hàng loạt những pha ép sân liên hoàn thì Công phá được bóng trong chân của thằng "đen hôi" rồi tiếp tục một nỗ lực đáng khen ngợi là tranh chấp thành công trong pha băng vào dứt điểm của thằng Đạt để đẩy bóng sang cho tôi. Nhận được bóng, quan sát rất nhanh sang cánh phải nơi mà Hùng vừa mới vào sân nên đang chạy rất hăng, đã bỏ cách thằng cánh bên xyz được một quãng. Tôi phát động một đường bóng dài theo đà lao lên của Hùng. Hùng chạy rất nhanh chếch dần vào khung thành khi mà trung lộ chỉ còn một mình tên thòng vẫn đang phải chú ý đến từng nhịp chạy chỗ của Kiên. Hùng hãm dần tốc độ rồi dứ dứ thêm vài nhịp trước khi tung một cú dứt điểm khá căng chéo góc khung thành. Thủ môn bên xyz đổ người xuất thần cản phá được cú sút nguy hiểm ấy nhưng ngay lập tức... Trong chớp mắt Kiên xuất hiện kịp thời ở điểm rơi mà bóng văng ra, mặc cho pha kéo áo truy cản của tên thòng, vẫn kịp gẩy bàn chân đá bồi, đưa bóng nằm gọn vào trong lưới trống...
- YEAHHHHHH...!!!!!!!!! - Tiếng hò reo, hoan hô của các cổ động viên bên tôi vang lên rộn ràng, ầm ĩ. Tất cả thi nhau gọi tên "Kiên hát trích" và tên lớp khiến cho không khí trên sân vô cùng hỷ hả. Các đồng đội bên tôi lao vào ôm chầm lấy nhau ăn mừng như "tuyển", niềm vui sướng và hưng phấn dâng lên tột độ... Tương phản với những điều trên lại là màu sắc ảm đạm bên đội xyz, từ cổ động viên cho tới các cầu thủ. Bị lội ngược dòng quá bất ngờ khiến cho tâm lý của các cầu thủ đội xyz đi xuống trông thấy.
Chỉ còn khoảng gần 10' nữa là trận đấu kết thúc. Đội chúng tôi tiếp tục đà hưng phấn lao lên cố tìm bàn "kết liễu" đối phương hòng khép lại một trận ra quân tốt đẹp. Hai cánh hoạt động rất năng nổ với Vinh và Hùng liên tục phối hợp với tôi để xẻ nách 2 biên của đối phương. Kiên cắm phía trên luôn ở trong tình trạng sẵn sàng nhả đạn vì có vẻ đã dần bắt bài được lối phòng ngự của tên thòng. Tôi thì vẫn tiếp tục những pha tranh chấp khắc chế tầm hoạt động của tên Đạt. Cướp được bóng là ngay lập tức phát động cho 2 cánh băng lên nhiễu loạn hàng thủ đối phương... Trong một tình huống vừa nhận được bóng từ đường phối hợp với Phong. Tôi xoay người chỉnh hướng để chuẩn bị cho một đợt phát động mới thì...
- "PẶC... HUỴCH... Á... Áiiiii... " - Thằng "công tử" nấp nùm từ đằng sau lao đến chuồi mạnh 2 chân đạp thẳng vào ống đồng tôi. Trong một tích tắc giác quan kịp phản hồi. Tôi lập tức bật người tránh cú vào bóng ác ý đó... Nhưng vì đà lao vào quá nhanh nên thằng "công tử" vẫn khiến tôi nằm đo đất với một mảng trầy trên bắp chân. Khá đau nhưng vẫn may khi chỉ là chấn thương phần mềm...
- "HOÉTTTT!!!!!!" - Trọng tài lập tức chạy đến cảnh cáo thằng "công tử"
- Mẹ nó đá láo thế chứ... Mẹ đá bóng hay đá người đấy... Đ' đá được định chơi bẩn hả...
- Thôi thôi các ông ơi nó vô tình thôi... Còn có vài phút thì đá nốt đi cãi nhau gì nữa... Ông ơi, bọn tôi xin lỗi nhé đá tiếp đi...
Những tiếng phàn nàn và giải thích vang lên không ngớt giữa cầu thủ 2 bên sau pha vào bóng thô bạo của thằng "công tử" dành cho tôi. Nhìn vệt trầy trên da mà tôi thầm thấy lạnh người... Thừa hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu 2 chân nó đạp trúng được ống đồng của tôi... Không ngờ là thằng ôn dịch này nó lại ác hiểm đến thế, đá giao hữu sân nước mà còn như vậy thì không hiểu là đá tiền, đá giải thì còn láo đến mức nào.
Còn lại gần 5' cuối cùng cho những nỗ lực của cả 2 bên, nhưng pha phạm lỗi nguy hiểm vừa rồi có vẻ đã làm cho 2 đội chùn chân đi ít nhiều. Thú thực thì một phần là các cầu thủ cũng đã thấm mệt, phần nữa là cái tỷ số hòa 3 - 3 thực sự là một tỷ số đẹp cho cả 2 bên vì nó mang đủ ý nghĩa tròn đầy cho một trận giao hữu giữa 2 lớp cùng khoa, cùng trường... Cơ mà đó có lẽ chỉ là suy nghĩ của phần đa chứ không phải là suy nghĩ của tất cả. Vẫn có những cái đầu cay cú và không cam chịu với thực tế đang diễn ra trên sân...
... Trong một pha bóng ở những phút bù giờ khi đội bên tôi vừa chặn đứng được một pha tấn công, tất cả dồn lên cho pha phản công cuối cùng. Bóng được Công phất sang cánh cho Vinh lao lên, Vinh chuyền cho Kiên, Kiên nhận bóng trong tư thế quay lưng với đối phương nên nhả bóng lại cho tôi đang trên đà băng lên. Tôi nhận bóng và chỉnh bóng sang hướng thuận chân phải để phát động cho Hùng bên cánh... Thì lại là thằng "công tử" lao vào chuồi bóng theo đúng kiểu "ăn thua" đủ với tôi...
- "Mày thích triệt hạ thì tao cho mày ăn đủ luôn..."
Ý nghĩ trả đũa hiện lên trong đầu tôi... Dù không muốn nhưng cần phải dạy cho thằng này một bài học về "mùi phủi" thực sự. Tôi không tránh né mà chờ đợi thằng "công tử" lao vào... Đến đúng thời điểm tôi co chân, nhoài người "diving" theo đúng chiều ngã sấp rồi làm một cú lên gối rất "kín" trúng hàm thằng "công tử"...
- AAAHHHH...!!!
Thằng "công tử" kêu lên, máu từ mũi và mồm tuôn ra xối xả... Với cái đầu gối xương xẩu cộng với điểm tác động "chuẩn xác" vừa rồi thì nhiều khả năng thằng này không vỡ mũi cũng phải gẫy răng... Ngẫm lại tôi tự thấy mình đôi khi cũng ác ôn một cách thú vị...