## Chương 10
Lúc đó, thú thật, tôi hơi nghi ngờ Trang có vấn đề. Cũng biết Trang chỉ "lành" chứ không "hiền" nên chuyện say rượu tôi thấy bình thường, chỉ là cái mùi "cỏ" làm tôi hơi suy nghĩ.
Con gái con đứa nghịch kiểu gì thì nghịch, ai lại hút "cỏ" bao giờ. Bạn bè tôi nhiều đứa thỉnh thoảng cũng pin, cũng cỏ, cũng kẹo, cũng đá, tôi thì tôi không thành kiến gì nhưng nói thật là không thích. Bạn bè vui vẻ rít một vài hơi còn được chứ buồn mà buông thả thế thì đến lúc rất buồn không biết sẽ sa đọa đến mức nào??? Mít vui thì uống rượu hoặc bia, buồn thì uống nhiều rượu hơn chứ không bao giờ động vào mấy thứ đó, kể cả shisha hay thuốc lá cũng không luôn, dù nhiều khi quần áo Mít bị ám mùi thuốc nhưng tôi vẫn chắc chắn là như thế.
Mít lại về nhà Mít, tôi ở nhà tôi, bọn tôi thỉnh thoảng qua nhà nhau chơi, thích thì ngủ lại nhưng không ai có cái suy nghĩ sống thử. Tận hưởng cảm giác yêu nhau, thỉnh thoảng nhớ nhung vì không được gặp có phải sướng hơn là nhìn mặt nhau từ sáng đến tối, có khi "giật mình trong đêm" thấy cái mặt đứa kia lù lù bên cạnh lại chả thở dài thườn thượt rồi xách gối ra sofa ngủ ý chứ. Cả tôi cả Mít đều tôn trọng tự do cá nhân, ai cũng thích có khoảng trời riêng.
Tôi với Mít tuần gặp nhau 2-3 lần là cùng, nhiều hôm đi chơi rồi về ngủ riêng chứ không phải lần nào cũng về nằm chung một chỗ, nhắn tin gọi điện cũng ít. Gần như chả bao giờ kiếm cớ nhắn tin linh tinh, trời lạnh thì nhắc nhau mặc ấm 1-2 tin, đứa nào về nhà trước thì báo cáo rồi đứa kia về thì confirm, thế là hết chuyện.
Với Trang thì tuần tôi cũng gặp 1-2 lần, có khi là đi ăn trưa với nhau hoặc đi cà phê như hồi mới quen, thỉnh thoảng em nó gọi điện than thở chuyện công việc, chuyện cuộc sống… Tôi tránh đưa Trang đi chơi tối, viện cớ bảo là cuối năm bận công việc nên muốn ở nhà yên tĩnh tập trung. Cũng vì sợ đi đêm không kiềm chế được cảm xúc.
Tôi nhớ hôm rằm tháng Chạp đúng vào chủ nhật. Cả nhà Mít sum họp ở nhà anh chị. Tôi thì mới chỉ gặp anh chị Mít thôi, chưa gặp bố mẹ bao giờ. Mít cũng bảo là gặp anh chị là được rồi, chờ đến trước khi chính thức cưới xin độ 2-3 tháng mới để gặp bố mẹ để tránh đổ vỡ lại mất mặt nhau. Thì đúng hôm đó Trang rủ tôi đi ăn tất niên cả đi hát với bạn. Chả hiểu dỗi Mít hay là thấy tội tội Trang mà tôi đồng ý.
Mấy đứa bạn Trang toàn tầm tuổi tôi mà nói chuyện thấy chán ngắt. Thế là tôi ngồi im ỉm, thỉnh thoảng cố rặn ra vài câu chuyện cười tự mua vui cho chính mình. Trong khi đi với bạn Mít hoặc bạn tôi thì chém gió hợp cạ, troll nhau vui khí thế luôn. Tôi nghiệm ra là cô nào hormone "nữ tính" hơi nhiều một chút thì máu lên não nhanh hơn hẳn so với mấy cô ngây thơ trong sáng. Cũng vì thế mà trước giờ tôi không chịu được nhiệt từ mấy cái lò chưa có lửa.
Mít nhắn tin:
"Em đang tự hỏi không biết cái gã lăng nhăng kia có đang nhớ đến em không… Theo anh thì sao?"
"Anh nghĩ là không đâu. Em bơ nó thế thì chắc giờ nó đang ôm ấp con khác đấy."
"Phũ vậy?! Có khi nào em nên mua nem về ăn không nhỉ?"
"Ừ, mua cây nem nào to to, dài dài ý, đầy thịt ý. Ăn cho nó lút cả họng vào >"
"Đồ đểu, anh hư lắm."
"Tối nay cả nhà ngủ bên anh chị à?"
"Bố mẹ thôi, em ở đây chơi bao giờ mọi người đi ngủ thì em về nhà. Không quen giường khó ngủ lắm. Anh làm gì làm đi. Tí em nhắn tin."
Nhà anh chị Mít với nhà Mít đang ở cách nhau độ 700-800m nên đi về khuya tí cũng không sao. Tôi giải thích thế không có bác lại nghĩ tôi thiếu gallant không ngỏ ý đưa đón người yêu đêm hôm.
Trang thì cứ giới thiệu tôi là bạn trai, lại còn cái trò "rửa người yêu", nghe thiếu tôn trọng vãi. Khoảng 6-7 đứa cứ lần lượt mời rượu tôi, cả con trai cả con gái. Cơ mà tửu lượng tôi cao nên tôi không xoắn. Anh cân tất luôn. Đến lúc thấy chúng nó mời nhiều mà Trang không nói gì tôi mới bắt đầu nghi nghi. Bình thường đáng nhẽ như thế phải cấu véo hay ra hiệu hoặc bét nhất cũng phải lên tiếng vài câu cho nó thôi bắt nạt tôi chứ, đằng này bé vẫn ngồi im re. Trong khi đi cùng Mít thì Mít là cái bình phong cho tôi thoái thác hoặc không thì sẽ uống đỡ với tôi. Có khi nào đây là trap??? Tôi chép miệng nghĩ chắc là tại đa nghi quá thôi, người mới được chú ý là chuyện bình thường mà.
Cơ mà cẩn tắc vô ưu, cứ đề phòng cho nó an toàn.
Tôi là tôi cực ghét cái trò chuốc rượu. Thừa nhận là uống mà không say thì không hưởng hết cái hay của rượu, nhưng chỉ anh em chiến hữu thì mới thế thôi. Với người lạ thì say cũng ngại, mà dìm người ta say cũng chả tốt đẹp éo gì. Đâm ra ghét luôn mấy con bớp bạn Trang.
Rời quán đồ nướng tôi thấy hơi nặng đầu rồi. Đi hát càng chán hơn, chỉ muốn về nhà càng sớm càng tốt.
Trang cứ kéo tay tôi quàng qua hết vai rồi eo, tôi chả thích nên lần nào cũng kiếm cớ châm thuốc để rụt tay về.
Chúng nó như là muốn chuốc tôi say thật, có 8-9 đứa mà khui thêm 2 chai 40 độ.
Chưa say nhưng giả say xem có trò gì không. Tôi ra dấu bảo là vào toilet. Lúc đi ra bọn nó lại cụng ly mời thật lực. Tôi uống cầm chừng, giả vờ ngồi xuống ghế day day thái dương rồi lại đốt thuốc.
-Anh mệt à?
Trang lấy khăn ướt lau mặt cho tôi, hỏi ra vẻ rất lo lắng.
-Ừm, uống nhiều quá. Anh hơi nhức đầu.
Em nó ngả đầu lên vai tôi, đm trời thì lạnh mà mặc áo cổ trễ vãi. Với cái tư thế như lúc đó thì hàng họ đập thẳng vào mắt chỉ thiếu nước làm tôi xịt máu mũi.
Ra là trò mèo này.
Tôi quàng tay bóp nhẹ lên eo em nó, ghé miệng nói sát vào tai (vì nhạc cũng to nên phải thế, mà không thì tôi cũng cố tình thế):
-Anh thấy nóng quá.
Hôm đó tôi mặc sơ mi ở trong áo khoác. Em nó nhón tay khéo bung cái khóa áo khoác của tôi rồi cởi bớt 1 cái cúc áo. Tranh thủ lúc đó tôi ghé sát mũi vào tóc em nó, hít hít mấy cái ra chiều thèm khát lắm rồi đấy.
-Dễ chịu hơn chưa?
-Chưa, vẫn khói chịu lắm.
-Anh khó chịu ở đâu?
-Em biết rồi mà.
Tôi nhìn em ý đầy ẩn ý. Em nó cười, thỏ thẻ:
-Hay mình về nghỉ nhé?
-Ở lại thêm tí nữa cũng được, đợi anh bớt nhức đầu thì về. Em massage đầu cho anh lúc đi.
Rồi tôi kéo em nó ra chỗ ghế trống không ai ngồi, nằm gác chân lên cái đôn, gối đầu lên đùi em nó tận hưởng. Chả khác gì đi massage ở Thái Hà các bác ạ.
Mít lại nhắn tin:
"Anh mang nem qua nhà cho em măm đi :x"
"Ngô luộc nữa nhé?"
"Ừa, qua luôn và ngay nhé."
Tôi ngồi dậy nháy mắt bảo Trang ra dấu đi về.
Trên đường về, em nó ôm sát tôi. Ngực áp sát cả vào lưng tôi. "Nóng" thì cũng "nóng" nhưng nhạt thếch!
-Tối nay ngủ với em đi.
-Anh phải về nhà.
-Anh ở riêng mà, có ở với bố mẹ nữa đâu?
-Hôm nay rằm phải khác.
-Anh nói dối.
-Anh không nói dối.
-Anh ngủ với người khác.
-Anh đến nhà người khác ngủ. Anh có bảo anh về nhà anh đâu.
-Em có gì không bằng nó?
-Anh không muốn so sánh.
-Em làm gì sai?
-Em không sai. Anh mới sai. Giờ anh đưa em về.
-Thế anh sắp bỏ em chưa?
-Em muốn làm em gái anh không?
-Giờ thì chưa. Em vẫn muốn như thế này thêm một thời gian nữa.
-Ừm. Được rồi. Anh biết.
Tôi đưa em nó về. Rồi phóng qua nhà Mít.
Mít tưởng tôi say, nằm ôm tôi, tự nói:
-Đằng nào cũng bỏ mà, sao lại phải kéo dài thêm thời gian làm gì cho khổ em ra. Anh hâm lắm…
Tôi định giả say thôi, ai ngờ nghe Mít nói thế chả dám dậy nữa luôn.
Ý Mít là Mít biết tôi vẫn qua lại với người kia, Mít muốn nói là đằng nào tôi với người ta cũng dứt thì tại sao không dứt luôn để toàn tâm toàn ý bên Mít mà lại phải lằng nhằng làm gì để Mít ghen. Nhưng tính Mít trước giờ là như thế, có muốn cũng không nói thẳng, chẳng qua là tưởng tôi ngủ thật rồi nên mới tự nhủ vậy thôi...
(Mệt quá, còn phần cuối nữa hot phết, từ từ mình sẽ viết nốt…)