Mình cảm thấy nặng nề quá. Mình cũng đâu phải người xấu xa gì cho cam.
Ít nhiều, mình thấy có trách nhiệm với tình cảm của Trang. Nhưng là đàn ông, mấy ai chung thủy suốt đời, không rung động trước ai khác? Ở đây không có "các chị, các mẹ" nên mình cứ sống thật với bản chất thôi. Nói thật, các bác lại bảo mình khốn nạn, chứ khối ông ngoại tình đấy mà vẫn thương vợ. Đồng ý là yêu thì phải chung thủy, đàn ông chung thủy về mặt tình cảm là chấp nhận được rồi. Thỉnh thoảng đổi gió, về nhà vẫn cơm nước, thuế má đầy đủ, thế là vẫn an toàn, hạnh phúc.
Đấy là suy nghĩ của mình bây giờ. Có thể đến khi lập gia đình, có con rồi mình sẽ thay đổi, nhưng giờ mình nghĩ vậy. Có điều, đã bồ bịch thì đừng có tình cảm.
Đôi dòng tâm sự để lấy tinh thần kể tiếp ^^
Như mình nói, ngoại tình dẫn đến cảm giác tội lỗi, mà tội lỗi thì khiến người ta muốn bù đắp. Nói một cách tích cực thì ngoại tình dẫn đến việc thắt chặt tình cảm hơn… Trên đường về, mình mua 2 cân táo ambrosia cho Mít, vì Mít thích ăn món này, mà đúng hơn thì Mít ăn tạp lắm, cái gì ngon là ăn tì tì, chẳng sợ béo gì cả.
Mình về nhà, Mít ra tận cửa ôm mình hỏi có lạnh không, rồi cởi áo khoác giúp mình nữa, tuyệt nhiên không đả động gì đến chuyện mình đi đâu, gặp ai, làm gì. Tội lỗi chết đi được.
Ăn tối xong, mình chủ động rửa bát. Mít thay quần áo, trang điểm đòi đi chơi bù hôm qua. Mít bảo muốn lên cầu Long Biên đón gió. Giờ thì Mít đòi đi đâu chả được.
Gió trên cầu lạnh buốt. Hai đứa đứng nói chuyện mà răng va vào nhau như súng liên thanh. Đứng một lúc thì mình bảo về nhà, đi ngủ sớm mai đi làm.
Trên đường về, Mít đút tay vào túi áo mình, nói nhỏ:
-Anh chưa tặng quà Noel cho em.
-Em muốn quà gì?
Mít đặt tay lên ngực mình, chỗ gần tim, nói như thổi vào tai mình:
-Em chỉ muốn cái này thôi!
Yêu quá đi mất. Giả dụ mà Mít có bảo mình hùng hục làm kiếm tiền mua nhà, mua ô tô cho Mít thì mình cũng cố.
Lại lòng vòng qua bờ Hồ vì Mít đòi ăn kem Tràng Tiền nữa. Mình với Mít tay trong tay ngồi ghế đá hôn nhau như bao cặp khác, giản dị mà ngọt ngào lắm. Bọn mình chỉ hôn trong sáng thôi, không có sờ mó linh tinh gì ở chỗ đông người như mấy thanh niên khác đâu nhé. Thà hôn công khai và không đái bậy, chứ nhất quyết không hôn lén và đái bậy công khai.
-Anh ơi mua hoa tặng chị đi.
À, lại bán hoa hồng dạo đây. Mình thì thấy bán nước thiết thực hơn, vì các đôi ở đây cứ hôn hít tít mù, nước bọt bay hơi rồi khát nước chứ hoa hoét làm gì! Cơ mà nhọ cái là lúc ăn cơm mình bỏ ví trên bàn uống nước, đến khi đi chơi quên không cầm ví theo.
-Có bó nào 10 nghìn hay 20 nghìn không?
Mình lộn trái cả cái túi quần ra được đúng 2 tờ 10 nghìn. Mít ngồi dựa đầu vào vai mình, mỉm cười.
-Xe đẹp thế này, người yêu xinh thế kia mà ki bo thế! Làm gì có bó nào 10 nghìn với 20 nghìn.
-Thế mua 1 bông thôi, có bán 1 bông không?
-1 bông thì còn được…
Tổ sư cái thằng bán hoa, chảnh chọe! Mít cầm hoa hồng xấu như chó cắn thế mà cứ tủm tỉm cười, đã thế còn cao hứng đến mức trên đường về thỉnh thoảng lại hôn vào má mình rõ kêu. Nghĩ lại thấy lúc ấy mình nói chuyện thô bỉ thật. Với gái khác chẳng bao giờ mình thế, nhưng đi cùng Mít thì thoải mái.
Về đến nhà Mít lại mặc áo của mình, trong phòng cũng ấm nên kệ cho Mít thích mặc gì thì mặc, mà không mặc gì thì mình lại càng thích.
Đêm hôm đó tuyệt lắm, Mít cũng tuyệt lắm, nhưng mình không kể chi tiết đâu, mặc kệ các bác tự tưởng tượng mà gato.
Thiên đường và địa ngục đúng là chỉ cách nhau 1 tiếng… chuông báo thức!
-Anh ơi, dậy nhanh đưa em đi làm!
Mình đang mệt rã rời hết cả chân tay sau một đêm tưng bừng khói lửa. Tay lại còn run run nữa chứ. Mình lẩm bẩm:
-Đừng gọi nữa, "thằng kia" nó lại dậy rồi đấy.
Mặt Mít lúc ấy đần thối ra như này luôn. Mình vớ bao thuốc, đốt một điếu đã.
-Trêu người ta nữa… dậy nhanh nào.
Mít nũng nịu quấn người trong cái ga trải giường, đi nhặt quần áo vứt lung tung trên thảm. Nhìn đồng hồ thấy chưa đến 7h. Mùa đông nữa chứ, ôi… nản! Mình chờ lúc Mít quay lưng lại mới dám cầm điện thoại lên xem, 4 cuộc gọi nhỡ với 2 tin nhắn của Trang. Khởi đầu ngày mới kiểu này thấy ớn quá. Mình nhắn tin lại bảo "anh vừa ngủ dậy, chuẩn bị đi làm. Tí nhắn tin sau".
Mít lại sà vào lòng mình, nhẹ nhàng:
-Hay hôm nay mình nghỉ làm đi anh?!
-Ngoan, tí anh đưa đi làm. Ở nhà nhìn mặt nhau mãi nhanh chán chứ được gì!
Kể sơ sơ về Mít thì từ hồi Mít đi học đại học thì bố mẹ Mít chuyển về quê sống cùng họ hàng, hưởng cảnh thanh nhàn. Chị gái Mít thì đã lấy chồng, có nhà riêng nên Mít sống một mình ở nhà cũ, ban ngày làm quản lý ở quán cà phê của ông anh rể, tối đi học cao học. Môi trường sống của Mít nói chung là khá tự do nên tính cách Mít có nhiều phần phóng túng nhưng cơ bản khá là độc lập.
Mít đang ốp trứng trong bếp, mình thì lấy sữa với bánh mì trong tủ lạnh để ra bàn ăn. Tranh thủ mở tivi xem bản tin buổi sáng.
Đang phởn thì nghe tiếng đập cửa bồm bộp. Quá quắt. Ai lại đi đập cửa giờ này. 9h shop mới mở mà.
-Ai thế anh??? Đừng bảo mẹ anh qua nhá!
Mình chạy ra nhìn camera.
WTF???? VMCC thật rồi, mẹ trẻ Trang!!!
Thằng bạn chó nào bán đứng mình thế này.