Như được tiếp thêm sức mạnh và niềm tin, ngay lúc ấy tôi tự nhiên có những dự định quyết tâm học lại từ đầu môn Toán để khỏi phụ lòng tin của Hương và thầy giáo, và trong lòng khấp khởi mừng thầm vì bản thân được người khác đánh giá khá cao.
Kể từ hôm ấy, tôi lao đầu vào học chăm chỉ đến mức mọi người kinh ngạc. Tôi tìm mượn tất cả các quyển sách Toán từ lớp 6 đến lớp 9 để nghiên cứu lại từ đầu. Với sự chỉ bảo nhiệt tình của anh trai tôi, tôi thấy mình học khá lên trông thấy. Ở trên lớp, thấy tôi chăm học, mạnh dạn phát biểu hơn, cô giáo chủ nhiệm dạy môn Toán cũng tạo điều kiện cho tôi lên bảng làm những bài toán dễ để gỡ lại điểm. Kết thúc kì 1 lớp 9, tổng kết môn Toán tôi được hơn sáu phẩy. Đối với những đứa khác thì đây là điểm số khiêm tốn, còn đối với bọn học dốt và phá phách như tôi thì đây là thần tượng, bọn bạn cũng bắt đầu bàn tán về sự thay đổi của tôi. Thỉnh thoảng Hương cũng tặng tôi một nụ cười rất duyên mỗi khi bắt gặp tôi nhìn qua, khiến tôi rất thích thú. Nếu như bình thường thì có lẽ thời gian này tôi đã rất thích Hương và lúc nào cũng suy nghĩ về Hương, nhưng tôi thì lại khác. Khi tôi về nhà thì chả còn nhớ nhung gì đến Hương và chỉ cố gắng lao đầu vào học để lấy lại sĩ diện với bạn bè và còn để trả thù lại những đứa đã từng bĩu môi chê mình dốt!
Thi thoảng trong những giấc mơ của tôi, xuất hiện một cô gái có nụ cười hiền dịu, và tôi đã chơi đùa rất vui vẻ cùng cô gái đó. Điều lạ là tuyệt nhiên khi ngủ dậy tôi không tài nào nhớ nổi mặt của cô gái đó. Giấc mơ rất đỗi bình thường, nhưng nó có tác động khiến tôi cảm thấy như lúc nào cũng cảm thấy như mình đang được yêu và không khao khát tìm một tình yêu đầu tiên ở tuổi mới lớn này.
Kết thúc học kì hai lớp 9. Tôi được xếp vào tốp những học sinh khá môn Toán của cả lớp. Đặc biệt, tôi có khả năng giải toán Hình với vận tốc không kém những đứa học giỏi trong lớp. Bạn bè bắt đầu nể phục tôi và hay mang bài tập ra bàn luận cùng tôi. Tôi tự hào hơn ai hết, và coi việc học là hàng đầu, tôi say mê môn Toán.
Cuối cùng sau vụ ôn thi chuyển cấp, tôi cũng thi đỗ được vào trường THPT, hồi đó thi đỗ vào trường THPT là rất khó khăn. Tôi may mắn vừa đủ điểm đỗ, môn Toán điểm khá cao còn môn Văn chữ xấu kéo điểm xuống tệ hại.
Năm đó Hương cũng đỗ cùng trường với tôi, tuy nhiên tôi cũng không quan tâm lắm, có lẽ việc say mê học hành làm tôi quên Hương lúc nào không hay. Nhưng dù sao tôi cũng thầm cảm ơn Hương vì đã giúp cuộc đời tôi thoát khỏi vũng lầy ngu dốt. Có điều tôi không thể nói ra những điều này vì bản thân tôi sống nội tâm, không thích phô trương lời nói tình cảm, kể cả lời cảm ơn.