Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

## Cấp 3 (2)

Lại nói đến lớp học mới của tôi, mặc dù đây là lớp THPT hệ chính quy nhưng lớp tôi thuộc hàng đại trà, không phải lớp chuyên nên lực học mọi người cũng bình thường. Với khả năng học toán khá chắc, tôi được mọi người biết đến cũng nhanh và đám con gái có vẻ hay bắt chuyện với tôi. Không biết từ khi nào đầu óc tôi có suy nghĩ rất tiêu cực về con gái: "Chắc bọn nó cố tình tạo mối quan hệ thân thiết với mình để nhờ vả bài vở mà thôi". Có lẽ thời gian vừa qua tôi hay đọc nhiều thể loại truyện tình cảm của ông cán bộ xã nhà bên cạnh nhà tôi nên hay suy đoán linh tinh hoặc ác cảm gì đó về phái yếu. Cái suy nghĩ hẹp hòi ấy trở thành tính cách của tôi lúc nào không hay. Cũng có thể những suy nghĩ này được hình thành từ những giấc mơ mà tôi không thể nhớ lại được.

Sau một thời gian ngắm nghía và bình chọn, tôi thấy trong lớp khoảng ba mươi đứa con gái thì được khoảng năm, sáu đứa nhìn khá nổi trội. Lúc này trong đầu tôi cũng nảy ra ý định kiếm một em nào đó làm "gấu" xem có thú vị như mấy đứa bạn mình hay kể không.

Không hiểu sao cái năm lớp 10 thời gian trôi qua ì ạch thế. Mãi mới hết nửa năm học và kì thi học kì một bắt đầu. Khối mười được trộn lẫn vào nhau để chia phòng thi theo tên, dĩ nhiên một phòng thi chỉ có mấy đứa cùng lớp ngồi cùng phòng thi mà thôi. Khi nhận phòng thi, tôi đang đứng ở cửa phòng hóng gió để đợi vào thi thì bất chợt có một đứa con gái đến đập nhẹ vào vai tôi nói:

– Dũng thi phòng sáu à.

Tôi quay lại thì nhận ra đây là bạn Diệp cùng lớp (một trong những đứa mà tôi coi là xinh trong lớp) và ngồi cùng dãy trên tôi một bàn, có điều là ngồi chéo đầu cuối bàn của nhau. Tôi liền trả lời:

– Không!!!

Diệp có chút thất vọng hỏi tiếp:

– Sao cậu lại đứng trước cửa phòng sáu, làm tớ cứ tưởng…

Tôi cười nhạt và nói:

– Ờ thì tớ thi phòng năm cộng một! Hì hì.

– Giỡn mặt nhau à – Diệp véo vào bắp tay tôi một cái rồi cười tíu tít:

– Hay quá, có quý nhân phù trợ rồi. Có gì làm được bài giúp đỡ bạn bè tí nhá.

– Chả liên quan – Tôi đáp lại với thái độ nửa đùa nửa thật, trong bụng vẫn suy nghĩ: "May cho mày xinh xắn dễ thương chứ thuộc hạng cá sấu chúa thì ông đã giả vờ không nhận ra mày cùng lớp với lí do chưa quen hết mặt rồi lặn mất tăm".

Câu chuyện đầu tiên nói với nhau vu vơ chỉ có thế thôi mà Diệp cứ làm như thân quen với tôi lắm, từ lúc ấy cứ kè kè đi cùng suốt mấy ngày thi, tôi giống giám thị quá trời. Trong lòng tôi cũng cảm thấy có chút sĩ diện vì khả năng học của mình được một em xinh tươi tin tưởng và hâm mộ, nổ mũi quá. Mà kể ra cũng kì lạ, tôi thuộc tuýp người dễ tiếp xúc nhưng đặc biệt lại không thể mở lời nói chuyện trước với một người lạ chưa từng nói chuyện bao giờ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tóm tắt lịch sử Việt Nam bằng một bài thơ
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN