Thời gian này tôi bắt đầu biết đến internet với mấy trò game offline như đế chế, half life… Hôm thi cuối cùng kết thúc, tôi cùng đám bạn rủ nhau vào quán nét trong làng lập đội đánh đế chế. Trận này tôi vớ được quân Yamato lên đời ba khá sớm, chém nhà thằng bên cạnh đang hồi gay cấn thì bị một thằng màu đỏ team địch mang lạc chui vào đạo ruộng lúc nào không hay. Đang ức chế vì dân bị khua loạn xạ, quân thì để đánh nhà thằng khác chả còn mấy mà dẹp loạn mấy tên giặc cỏ ở nhà thì thấy có một đứa đứng sau cầm lược chải đầu mình. Bực mình tôi hét lên:
– Có để yên cho bố mày đánh không hả?
Tôi không quay lại nhưng nghe thấy tiếng con gái có vẻ bối rối:
– Tớ xin lỗi, tớ tính tóc cậu có vẻ lung tung, tiện đang cầm lược tớ chải đầu cho cậu tí thôi mà.
Tôi ngoái lại trong một giây đủ để nhận ra Hà đang học cùng lớp cấp ba với tôi, hồi cấp hai Hà học lớp C còn tôi học lớp B. Nói chung là chỉ biết mặt chứ chưa hề nói chuyện với nhau câu nào. Nghe mấy thằng lớp C kể thì Hà có vẻ kiêu, chẳng biết thực hư thế nào, chỉ thấy Hà ít nói nên tôi cũng không ưa cho lắm. Tôi mắc bệnh ghét gái kiêu kinh niên. Vì vậy trong lúc nóng giận tôi đáp lại câu hơi phũ:
– Không mượn.
Chả cần để ý gì nữa, tôi tiếp tục chơi. Xong trận tôi nghỉ và quay sang mấy máy bên cạnh thì thấy Hà đang ngồi xem bạn mình chat, mặt buồn thiu. Tự nhiên tôi cảm thấy có lỗi và tiến đến gãi đầu gãi tai nói với Hà:
– Tớ xin lỗi nhé, vừa nãy tớ đang bực mình có cư xử thô lỗ.
Hà khẽ cười và gật đầu:
– Không có gì đâu, tớ biết con trai hay nóng tính, tớ không để bụng đâu.
Tôi đứng đó và hỏi xã giao vài câu về thi cử thế nào, lớp mới thấy vui không… rồi về.
Lịch nghỉ sau khi thi cuối cấp được khoảng một tuần gì đó, bọn tôi đã có những dự định hết sức vui vẻ. Đặc biệt bây giờ đang là mùa để đất ải rất dễ bắt chuột. Dự định của bọn tôi đa số là đào chuột về nhậu với nhau, nói đến thịt chuột có khả năng nhiều người thấy ghê nhưng tôi cảm thấy rất bình thường. Chuột đồng ăn thóc ăn lúa béo và tự nhiên như thế không bắt về thịt ăn kể cũng phí, chuột đồng không ăn bẩn như chuột nhà nên ăn không lo bị bệnh dịch hạch gì đó. Tôi khoái cảm giác đuổi theo và vồ những con chuột vọt ra khỏi hang khi bị đào đến gần. Cảm giác mấy đứa hùa nhau vây bắt chuột giống như bắt trộm vui đáo để. Mùa lạnh cầm vào con chuột thấy ấm ấm thích phết.
Vậy là thi xong tôi lo chuẩn bị cuốc thuổng để hôm sau sẵn sàng ra đồng bắt chuột cùng bọn bạn. Mới chỉ tưởng tượng thôi tôi cũng thấy háo hức lắm rồi.