**Cấp 3 (8)**
Kết thúc năm học lớp mười một, thành tích học hành của lớp tôi đội sổ của khối. Còn về tôi, tuy lười học tất cả các môn, nhưng môn Toán thì tôi vẫn phải mày mò tự học, chứ không thể để sa sút phong độ được. Nói chung, trong giờ kiểm tra, tôi vẫn là ngôi sao của tổ. Thật đúng là "Xứ mù thằng chột làm vua", tuy ở cái lớp nghịch như quỷ sứ này, những đứa chăm học bị coi là thần kinh hoặc sinh vật lạ, do số lượng học sinh cá biệt phá phách quá nhiều, nhưng tôi vẫn hòa đồng với cái lớp này được, bởi tôi nghịch chẳng kém. Còn việc học dốt môn Toán yêu thích của tôi ư? Tôi không làm được, vì đó là mồi câu duy nhất để mấy em xinh xắn tranh nhau ngồi cùng tôi mấy giờ kiểm tra, hoặc những tiết làm bài tập để "tránh nạn" khi thầy giáo gọi lên bảng làm bài tập. Nhiều lúc tôi cũng đếch hiểu mình học cho mình hay học cho gái nữa, tuy được nhiều "gái bu", nhưng chả hiểu sao tôi vẫn F.A hoài. Haizz...
Kì thi cuối năm lớp 11 năm ấy cũng có vấn đề đáng nhớ là vào hôm thi môn Toán, hôm nay giám thị xếp số báo danh kiểu trận đồ bát quái gì mà mình ngồi cùng một đứa lớp chọn Văn, liếc qua loa thấy người ngon lành ra phết, đếch hiểu sao bây giờ bọn gái ngon sinh ra nhiều thế, những kì thi khác trước đó có thấy đâu. Quần áo mặc kiểu gì mà mỏng dính, nhìn thấy cả nội y. Mình có thiện cảm nhất là khi em ấy hay đi ra đi vào chỗ mình, do 2 cái bàn xếp hơi chật, nên cứ đi qua là y như rằng cái mông mềm mại của nàng này lại đè hết cả lên lưng mình. Quần thì không mặc quần jean, mà đi mặc quần vải mỏng dính lại còn hay lượn qua lượn lại, cái mông ấy cứ thế hỏi thăm lưng tôi tầm 4, 5 lần (đau hết cả lưng). Liếc qua giấy thi thấy em ấy tên là Dịu, đúng là phòng toàn vần D, chữ D trong từ Dê Xồm.
Đề thi Toán năm nay khá dễ, nên tôi làm xong nhanh (có 5 câu, làm được 4 thôi. Câu khó nhất 1 điểm không thèm làm, vì ít điểm, tiêu chí học hành "dễ không làm, khó bỏ qua"), nhưng dù sao cũng không thể quên Diệp đang ngóng chờ tôi làm nhanh, rồi copy ra giấy nháp một bản, rồi ném cho. Nhiệm vụ cao cả nhất của giờ thi Toán chỉ có thế, và năm nay không ngoại lệ. Hai câu đầu ném cho Diệp trót lọt, rồi làm xong 2 câu sau, tôi cũng chép ra giấy nháp, rồi đưa cho thằng ngồi sau, bảo nó đưa cho Diệp, rồi chả chú ý gì thêm nữa. Em Dịu này cũng thuộc vào hàng "một số cắn đôi không biết", mà kể cũng đúng thôi, ông trời cho cái nọ phải mất cái kia, chứ ít người hoàn hảo lắm. Não của em ấy chỉ để nghĩ làm sao cho thân hình mình gợi cảm để con trai nhìn mà rỏ dãi, thời gian ở nhà sẽ không phải lấy sách vở ra học, mà là xem mấy cái tạp chí làm đẹp để học cách làm đẹp… bla…bla tôi chỉ tưởng tượng thế thôi chứ chả biết được (bạn gái nào đọc đến đây thì đừng ném gạch nhé, mỗi người có một tư duy khác nhau mà). Em này bắt chuyện với tôi nhanh chóng, và được tôi bất chấp hiểm nguy đưa cả bài thi gốc của mình cho chép, phải công nhận bọn con gái lợi hại thật, chỉ cần nói chuyện xã giao vài câu mà khiến mình mạo hiểm thế. Phải thằng con trai mà muốn chép bài mình chắc phải cầu xin rát cả cổ họng, rồi cuối giờ mời anh ăn chè thì may ra anh còn suy nghĩ lại.
Dịu chép bài xong xuôi thì thời gian vẫn còn thừa nửa tiếng nữa, và chúng tôi thỏa sức buôn chuyện nốt thời gian còn lại, mồm thì nói, còn mắt tôi thì đảo lung tung khắp cơ thể của Dịu, em này chả có vẻ gì cảm thấy khó chịu cả (chắc đã quá quen khi thấy con trai nhìn mình như thế). Tám chuyện với gái xinh đến là sướng, nói chuyện gì cũng thấy hay. Đại loại câu chuyện diễn ra như sau:
Tôi:
– Líu lo, líu lo, hú hú…
Dịu:
– Chíp chip, bụp bụp, chip chip…
Blo.. bla..bla…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Phượng Hoàng Trung Đô