Logo
Trang chủ
Chương 30

Chương 30

Đọc to

Chuẩn bị về đến quán kem thì thằng M nảy ra ý định kêu thằng nào dám tặng hoa con bé bán kem ở gốc hoa sữa (con bé này năm nay lên lớp 9 nhìn khá xinh xắn nên khi đi học về bọn tôi xúm vào ăn kem hay trêu nó vì buổi trưa nó đi học về hay bán kem phụ mẹ) vì nó thấy một mình con bé này bán kem chứ không thấy mẹ nó. Thằng M không biết nay lụm đâu được mấy bông hoa hồng kêu mang về tặng mẹ nên thấy gái sẵn sàng hi sinh cho thằng nào can đảm tặng hoa em kia. Đang bực mình vì hôm nay không được vui tôi quát:

- Để tao.

Cả bọn Ồ một tiếng rõ to kêu thằng này khá, biểu diễn cho anh em coi mày chai mặt đến mức nào.

Tôi một mình dựng xe cách đó tầm chục mét để đám bạn đứng đó rồi tự tin cầm bông hoa tới và nói với con bé ấy:

- Nay 20/10 mà chịu khó thế em. Anh có quà tặng em nè.

Con bé này chắc lần đầu tiên được tặng hoa (vì lớp 9 hồi đó chưa đứa nào dám tặng hoa nhau) nên mặt đỏ lừ lí nhí cúi mặt xuống và cảm ơn tôi.

- Dạ em cảm ơn anh.

Tôi thì chạy thật nhanh về phía bọn bạn nhưng chưa được mấy bước thì em ấy hét lên:

- Áaaaaaaaaa

Rồi ném cành hoa về phía tôi.

Chỉ là cành hoa thôi nhé vì bông hoa bị tôi ngắt thật nhanh và giấu trong bàn tay. Đám bạn thấy thế bò ra cười nghiêng ngả và không ngớt khen tôi cao thủ. Cuối cùng thì cũng có trò vui ở cái ngày này.
Nhưng có vẻ từ đó đến giờ em ấy vẫn nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn mỗi khi gặp tôi. Có lẽ tôi đùa hơi ngu bởi đó là lần đầu tiên em ấy nhận được hoa ngày lễ. Không biết sau này nhận hoa của ai em ấy có nhớ tới mình không. Chắc cũng phải để ý xem còn bông không chứ.

Hôm sau thằng C loan tin khắp lớp vụ tôi troll em bán kem và bọn lớp tôi thêm một trận cười nghiêng ngả. Bọn con gái thì xông vào xâu xé tôi kêu trả thù cho em kia. Hic, họ hàng gì mà bọn này dã man thế làm tôi đứt hai cái cúc trên của cái áo đồng phục, Diệp và Hoa cũng tham gia vụ này mới ghê chứ.

Oánh tôi chán chê rồi bọn này cũng tản mát đi chơi và tôi đành đến cầu cứu Hoa khâu lại dùm tôi hai cái cúc vì biết Hoa thích khâu vá hay cẩn thận gì đó nên trong cặp lúc nào cũng có kim chỉ. Tôi không dám cởi áo ra cho Hoa khâu vì nhìn thế bệnh lắm (mặc một áo mà) đành ngồi im cho Hoa hành sự. Hoa vừa khâu vừa dọa kêu tay Hoa vụng về nếu có sơ sảy chọc kim nhầm vào đâu thì ráng chịu. Sợ VCL.

Lúc Hoa đang đơm cúc lại cho tôi thì mấy đứa lại xúm vào khen tình cảm, tôi thì biết rằng mất hết điểm với gái lớp này nên chũng chả giữ miệng nữa liền phán:

- Lúc này Hoa khâu áo cho tớ thì lúc khác Hoa có tuột cúc thì tớ cũng khâu lại cho.

Mấy thằng xung quanh lại phá lên cười khen tôi khôn hết phần thiên hạ.
Hoa tức giận làm Phực một cái đi nguyên cả hàng cúc áo rồi quay đi. Tôi đau khổ không tả được đành lụm lại cúc tự khâu vá, miệng không ngớt chửi mấy thằng ý đồ đen tối xuyên tạc lời nói "trong sáng" của tôi và tự an ủi: "Hôm nay mà chỉ có hai đứa một phòng thì tôi sẵn sàng làm lại như thế với Hoa ngay". Thế là tôi chả còn cơ hội tiến xa hơn với hai mục tiêu khá gần của mình. Đến là chán, có thể do số tôi đen hay một cái gì đó dàn dựng làm tôi vô duyên thế này???

__________________END CHAP_____________________

Đôi lời: Có thể chap này làm thất vọng mấy thím là fan của truyện ma nhưng tôi xin nói là tôi không miên man. Tôi phải kể vì đây là những sắc màu không thể thiếu của truyện này.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Quang Âm Chi Ngoại
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN