Logo
Trang chủ
Chương 40

Chương 40

Đọc to

Mình nghe bé My nói hết câu mà cũng sững người hết cả lại……hic, con bé lại nói cái quái gì thế nữa không biết……..

– Là ai? Em nói gì anh không hiểu………

– Em…..à thôi, anh quên rồi….thì thôi- Em nó đáp lại buồn thiu…

– Ơ..là sao? Cái gì mà…………- Mình vừa nói đến đây thì bị bé My cắt ngang ngay………….

– Thôi, đến nhà sách rồi kìa, anh dừng xe đi để em mua nhanh rồi còn về nữa……

Con bé nói xong là chạy thẳng một mạch vào nhà sách khiến mình chẳng kịp ú ớ gì, haizz, cái quái gì đang xảy ra vậy trời, toàn là những lời khó hiểu, không biết con bé hôm nay ăn nhầm cái gì đây không nữa, mọi hôm vẫn bình thường chứ có như thế đâu……..

Mình vừa nghĩ đến đây thì định gửi xe trước quầy nhưng chưa kịp làm gì thì nghe tiếng rơi loảng xoảng bên trong nhà sách, rồi tiếng quát của một người vang lên khiến mình vội hớt hải quăng xe chạy vào vì không biết có chuyện gì đang xảy ra bên trong ấy………..

– Con bé này đi đứng kiểu gì thế hả………

– Dạ…cháu xin lỗi……………

Và…mình càng bàng hoàng hơn khi thấy con nhóc đang lúi cúi nhặt từng cuốn sách đang rơi đầy trên mặt sàn lại là chính bé My chứ không ai khác, mắt con bé bây giờ đã rơm rớm nước mắt, nhưng người phụ nữ bên cạnh thì cứ quát lời xuống không ngớt:

– Mày có nhặt xuống lên nhanh không hả..

– Xin lỗi cô………tại em cháu gấp quá…để cháu…cháu…………..

– Ũa……..N

– Ơ……..

‘’ Diệu…………..Diệu Linh………’’

Mình như không còn tin vào những gì bản thân đang nhìn thấy nữa, khi người con gái đi bên người phụ nữ kia không ai khác chính là nhỏ Diệu Linh, nhưng khác với thường ngày, mình lại không còn cái cảm giác ớn lạnh khi tiếp xúc hay đụng mặt nhỏ Diệu Linh mà là một Diệu Linh hoàn toàn khác. Đó là một người con gái mang vẻ đẹp kiều diễm của một cô tiểu thư nhà giàu dù em nó chỉ diện trong bộ quần jeans và áo pull đơn giản hệt như My , tóc cột bên thả bên hờ làm khuôn mặt toát lên nét thanh tú lên hẳn…….

– Ũa, là bạn của của con hả Diệu Linh- Người phụ nữ lại quay sang nhìn hai đứa…….

– Dạ, bạn cùng lớp của con đó dì- Diệu Linh khẽ gật đầu……..

Ánh mắt đầy dò xét của người phụ nữ ấy làm mình cảm thấy hơi sợ, chỉ biết cúi đầu xuống chứ chẳng nói lên được lời nào, lúc trước mình cũng nghe nói là sau khi mẹ Diệu Linh qua đời thì ba con nhỏ đã lấy vợ khác, và chắc đây là người phụ nữ này…

Khẽ nhìn sang bé My, mình thấy con bé cũng thôi không khóc nữa, nhưng hai tay thì vẫn run run cầm mấy cuốn sách đưa về phía mình, lâu lâu mới nghe em nó nấc lên vài tiếng……

– Cháu…xin lỗi cô….tại lúc nãy em cháu gấp quá…nên không để ý, mong cô bỏ qua…cho..- Mình đành thay mặt bé My mà cúi đầu nhận lỗi vì chắc bây giờ con bé vẫn còn đang sợ lắm….

– Thôi được rồi…nể mặt cháu là người quen của bé Linh nên cô bỏ qua cho lần này, nhưng lần sau phải để ý hơn đấy ,nghe chưa……..

Dì của nhỏ Diệu Linh nói hết câu liền đi ra khỏi cửa:

– Đi thôi Linh, về trễ ba con lại la cho đấy..

– Dạ, dì đợi chút, con nói chuyện với bạn này vài câu rồi sẽ ra ngay….

Không biết nhỏ Diệu Linh có chuyện gì nói với mình mà thái độ chẳng mấy dễ chịu cho lắm, con nhỏ chỉ ngẩn ra nhìn mình một hồi lâu, rồi bất giác em nó lại quay sang bé My , mãi vài giây sau đó mới lên tiếng…..

– Con bé này là ai đây? Bạn gái ông à………..

Nghe con nhỏ phán tỉnh rụi mà mình hoảng hồn vội lắc đầu lia lịa ngay……..

– Không phải, bạn gái…..đâu mà……..bạn gái….đừng nghĩ bậy……..oan tui quá……..

– Chứ là ai? Em gái ông chắc- Diệu Linh bĩu môi………

– Ukm, em gái tui đấy, mới chuyển từ sài thành về đây………

Mình gật đầu rồi quay sang bé My, tự nhiên thấy mặt con bé tái mét mà mình cũng không khỏi lo lắng, nhưng cũng không dám quan tâm vì sợ lại bị nhỏ Diệu Linh hiểu nhầm………

..

– Em là em gái ông này thật hả, mà em tên gì vậy- nhỏ Diệu Linh quay sang hỏi bé My…

– Dạ, em tên….. My- Con bé gật đầu đáp lễ phép……..

– ừm, trông cũng dễ thương đấy chứ mà em học lớp mấy rồi…….

– lớp 10…thưa chị…..- Bé My ấp úng…….

– ừm, chị biết rồi, rất vui được biết em, chị tên Linh, học chung lớp ông này……nhỉ….

Hai chị em đang nói với nhau bỗng nhiên nhỏ Diệu Linh vỗ vai làm mình chưng hửng…..

– ờ….ờ…- Mình gật đầu như máy………

Rồi bỗng con nhỏ lại cười rồi tiếp luôn…..

– à ,mà tí ông có đi tập đá banh không cho tui đi chung với……..

– Có chứ, nhưng 5h tui mới đi……..

– Uk, vậy bây giờ ông đợi ở đây tý ha, tui ra xin phép dì rồi tụi mình cùng đi…….- Nhỏ Diệu Linh vừa bước ra khỏi cửa thì mình vội kêu với lại……

– Ơ….nhưng tui có một chiếc xe thôi mà, lấy đâu ra chiếc nữa để chở bà đi……

– Thì chở 3 được không…….?

– Cái…cái….cái gì………

Và………vâng, ngày hôm nay không biết đã bao nhiêu lần mình bị sốc như vậy nữa, các bác ạ, hic……………….
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện ma trò chơi ác nghiệt
BÌNH LUẬN