Tạm biệt lũ bạn, mình và bé My nhanh chóng đạp về nhà vì lúc này trời cũng gần chuyển tối, nhưng có 1 điều mình vẫn không hiểu là cả chiều đến giờ con bé cũng không nói tiếng nào, cứ im thin thít, mình hỏi gì cũng không trả lời, chỉ đến khi về đến nhà em nó mới hỏi mình 1 câu:
- Chị… Diệu Linh… đó là bạn học cùng lớp với anh thật hã…
Mình cũng không hiểu tại sao con bé lai hỏi câu này, vì trước đó nhỏ Diệu Linh đã nói rõ rồi cơ mà, rằng em nó là bạn cùng lớp với mình chứ chẳng có gì khác, nhưng khi nhìn vào thái độ của Bé My, mình chợt nhân ra con bé còn có cái gì đó muốn nói, chứ không phải đơn thuần chỉ hỏi rằng mình và nhỏ Diệu Linh chẳng có mối quan hệ nào ngoài bạn cùng lớp hay không?
- Ukm, thì chỉ là bạn cùng lớp thôi chứ có gì đâu- Mình thở dài…
- Thật không?
- Thật mà, khỗ quá, thôi, anh vào nhà đây, trễ rồi…
Không muốn bị bé My hỏi thêm điều gì nữa, mình chạy nhanh vào nhà, ăn cơm tối xong, đúng như lời hứa với con bé lúc chiều, mình gom hết những sách tham khảo còn dùng được năm lớp 10 đem cho em nó, cũng khá lâu rồi nên sách cũng khá cũ, chỉ còn vài cuốn dùng được, nhưng toàn là sách hay, có lẽ sẽ giúp ích cho con bé trong việc học tập và thích nghi ở đây hơn…
- Ơ…mày gom sách ra đây làm gì thế N- Thấy mình lôi hết đống sách cũ trên lầu xún nhà nên ông anh cũng không khỏi thắc mắc…
- À, cho bé My, anh coi phụ được gì thì giúp em với..- Mình biết sức mình không thể 1 lần tìm hết được những cuốn sách hồi lớp 10 lẫn lộn trong đống sách to đùng trước mặt nên mới bấm bụng nhờ ông anh nhưng ổng lại chẳng tỏ ra gì là quan tâm mấy, chỉ bĩu môi nhìn mình rồi chạy nhanh lên phòng…
- Haiz…mày cũng rãnh quá, em nó muốn học thì tự đi mua, có bao nhiêu đâu, mày thích thì làm 1 mình đi…
Ổng đã nói zậy thì mình chịu, chẳng dám ú ớ gì thêm, thế là loay hoay gần nửa tiếng mình đồng hồ mới tìm ra được vài cuốn, thây kệ, có còn hơn không, cứ đem qua cho con bé trước rồi tính sau…
- Gì zậy anh- Bé My tròn mắt hỏi rồi con bé đưa tay nhận hết những cuốn sách trên tay mình, vẻ ngạc nhiên lắm…
- Thì sách tham khảo chứ chi, em lấy về mà học, ơ, nhưng mà sao trông người em mệt mõi thế, có đau ốm gì không đấy…- Nghe giọng con bé yếu yếu nên mình cảm thấy khá lo lắng…
- Em…cũng không biết nữa.. chiều đến giờ cứ thây toàn thân mệt mỏi, đau đầu nữa, chắc tại hồi chiều dãi nắng nhiều quá…- Bé My đáp lại vẻ mệt mỏi…
- Đưa trán đây anh xem nào, thôi chết rồi…., nóng ran thế này cơ mà…
Mình giật mình thụt tay lại vi trán con bé bây giờ khá nóng, kiểu này thì sốt rồi chứ chẳng chơi, vội đẩy bé My vào nhà, mình dìu con bé vô phòng, rồi nhanh chóng chạy ra hiệu thuốc gần nhà, vừa may lúc mình vừa đi ra thì gặp ngay bác Q, thấy bộ dạng mình có vẻ vội nên bác vội hỏi ngay…
- Có chuyện gì hã N, sao con gấp gáp thế…
- Dạ, bé My bị sốt, chắc giờ con phải ra tiệm mua thuốc cho em ấy, bác vào nhà xem thữ cho em nó đi…
- ờ, bác biết rồi, cảm ơn cháu…
Mua thuốc xong, mình vội chạy xốc zô nhà bé My, nhưng chưa kịp đưa cho con bé thì vừa đến cổng tự nhiên có tiếng ‘’xoảng’’ vang lên ở bên trong, không biết là có chuyện gì xảy ra, mình vừa định chạy zô xem thữ thì tiếng bác Q lại vọng ra ngoài.. , khiến mình như chết điếng cả người lại…
- Con phải cẩn thận chứ My, đã ốm rồi còn phụ mẹ làm gì, lên nghĩ đi con…
- Dạ, con xin lỗi…tại con…
- Thôi, lên phòng nghỉ đi, để đó mẹ dọn cho…
Hã… cái gì thế này… mình có nghe nhầm không zậy, tại sao bé My lại gọi bác Q là mẹ cơ chứ, không phải bé My nói là con bé là em họ của Ly sao… nhưng sao bây giờ… haizz… chuyện quái gì đang xảy ra zậy trời!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!…