Logo
Trang chủ
Chương 54

Chương 54

Đọc to

Sáng chủ nhật hôm sau, tôi, ông anh, và bé My lên đường về quê dự đám giỗ của nhà dì tôi. Thật ra tôi cũng chẳng ham hố vụ này lắm vì cả đêm hôm qua mất ngủ vì bị ông anh giần thêm cho một trận tơi bời hoa lá, một phần cũng hơi lo vì không biết giờ gặp bé My tôi phải giải thích như thế nào, nhưng không ngờ tôi lại lo "bò trắng răng", mới sáng sớm bé My đã lon ton chạy qua nhà tôi làm bữa sáng, hệt như quay 360 độ. Cũng không biết mẹ tôi với bé My từ cái hồi tối mà bà dẫn bé My vô phòng ngủ chung một đêm rồi nói chuyện riêng thì tôi trông mặt mũi con bé tươi tỉnh hẳn ra, không còn bí xị như mấy ngày trước nữa. Trông con bé lúc này cũng xinh lắm, má lại lúm đồng tiền nên cười rất duyên. Thật ra nhìn kĩ con bé chẳng khác em Ly là mấy, nhưng trông Ly chững trạc và sắc sảo hơn nhiều còn con bé vẫn còn ngây thơ, trong sáng lắm, tính tình thì nửa mùa, giận rồi hờn, vui gì cũng xoay nhanh như chong chóng...

- Dạ, con mới hai bác với hai anh dùng bữa ạ...

Ăn uống xong rồi ba đứa đi luôn. Từ Đà Nẵng về quê cũng mất hai tiếng. Tôi và bé My đi chung một xe vì mẹ tôi bảo là tôi nên thực hiện luôn trách nhiệm từ bây giờ, chừng nào qua đại học rồi tính tiếp, nói lòng vòng một hồi tôi chẳng hiểu mô tê gì luôn...

- Đi xe nhớ cẩn thận nghe ba đứa, nhớ cho mẹ hỏi thăm sức khỏe dì với các bác với nghe...

Thật ra thì quê gốc tôi là ở miền bắc, lúc nhỏ thì sống trong sài gòn một thời gian rồi chuyển về đây, quê ngoại thì lại ở quảng nam, nói chung là loạn xạ lên hết. Lỡ nói nhiều thì lại đâm ra khó hiểu nên tôi sẽ dừng lại ở đây. Quê ngoại thì cũng gần nhưng tôi cũng ít khi về, một phần vì con bận học trên thành phố, phần khác thì lâu rồi nên đường sá cũng ít nhiều thay đổi... cũng chẳng quen đi xe máy nên cứ mỗi năm một dịp tôi lại về quê thăm ông bà, cô dì chú bác một lần... lần nào về cũng ở về chơi cả tháng mới lên... nói chung là ở đây vui hơn hẳn trên thành phố rất nhiều...

- Ê N, mày còn tiền không đưa tao mượn ít... - gần đến nơi thì ông anh chạy sát gần xe tôi rồi thủ thỉ...

- Còn, mà làm gì anh? - Tôi hơi thắc mắc.

- Thì mua quà, không lẽ mày định đi xuống đó tay không à...

- ờ ha...

Trong lúc đợi ông anh vô chợ mua ít hoa quả và bánh trái, tôi dừng xe lại bên kia nghỉ chân một chút... Khốn nỗi là bé My cứ la khát nước nên hai đứa cũng phải tấp vô luôn quán nước bên cạnh, uống no nê xong con bé con khòe khòe tay tôi cười tít mắt...

- hihi... quê anh đẹp quá...

- ờ, thì đẹp - tôi đáp tỉnh queo...

- Lần nào có dịp anh nhớ dẫn em về nữa nghe... - con bé lại cự nự nhìn tôi, mặt đầy tha thiết...

- Rồi rồi, mệt em quá, uống nhanh rồi đi, trễ rồi... - tôi nhăn mặt đứng dậy

- dạ..hihi...

Lại cười, không biết mẹ tôi nói gì mà sáng tới giờ con bé cứ cười suốt như thế... Nhưng tôi chợt cảm giác gì đó không ổn... một chút gì đó hơi lo vì hôm nay trời tự dưng sẫm tối, mây đen ùn ịt trên bầu trời, chắc lại sắp mưa to nữa rồi...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh!
BÌNH LUẬN