Chả là vừa sáng nay, lúc 7h các bác ạ. Em nghe thấy tiếng người cười nói ồn ào, đông vui lắm, em mới chạy ra xem có phải nhà ai vừa thịt chó hay cưới xin gì không. Hóa ra là có một hộ gia đình mới chuyển về ngõ nhà em, nhà ấy đối diện với nhà em luôn ạ. Xuống đến nơi thì gia đình kia cũng chào hỏi nhiệt tình lắm, em thấy có vẻ thân thiện và cởi mở lắm ạ!
Em cũng chào lại với sự lễ phép max level cmnl. Đang hỏi thăm vài điều thì bỗng nhiên, em chết lặng trong vài giây.
Từ trên xe ô tô bước xuống, là một cô bé tầm 17 18 gì đấy. ôi, da bé trắng như tuyết, tóc nâu như màu véc-ni sơn cửa, dáng chuẩn 3 vòng cân đối, nhìn đã muốn đi tù rồi ạ.
Đang trong cơn phê, bỗng nhiên em giật mình tỉnh giấc, sực nhớ ra là mình đang trong trạng thái bán khỏa thân (cởi trần đấy ạ). Thực ra thì body em cũng chuẩn lắm đấy, 1m8 nặng 65kg, thể hình thể hiếc đầy đủ. Em ngại quá chào gia đình ấy rồi té về nhà ngay, trong đầu thì mường tượng lại hình ảnh cô bé kia để tối còn "bắt con chim" bỏ vào lọ cho nó thỏa chí vẫy vùng.
Lúc nãy 10h, bé sang nhà em, cầm theo 1 đĩa bánh quy, nói là quà ra mắt của nhà em ý. Nhân cơ hội, em mời em ấy vào nhà luôn. Em rót nước cam mời cô bé uống, rồi 2 đứa nói chuyện hỏi han nhau vài việc, và biết rằng em ấy ở Hải Phòng, bố em chuyển công tác lên Hà Nội nên em ấy phải chuyển đi cùng luôn.
Em ấy vừa trượt đại học vừa rồi, năm nay lên Hà Nội ôn thi lại cho tốt. Thật sự giờ em mới nhìn kỹ em nó. ôi, xinh lắm các bác ạ, một nét xinh huyền ảo, nhẹ nhàng tinh khiết, gần giống Yoona của SNSD gì gì đấy, cơ mà mắt em nhìn ngây thơ và to hơn Yoona. Đôi môi chúm chím ửng hồng tự nhiên, không hề có tí make up gì đâu nhé, nhìn muốn thơm vào cái má trắng như trứng gà bóc ấy rồi các bác ạ. Em nó nói chuyện rất chi là nhẹ nhàng, nhưng mà không hề điệu đâu, rất chân thật, làm người nghe cảm thấy cuốn hút lắm.
Em là em "kết" rồi đấy, em chỉ mới qua có 1 đời gấu thôi, cơ mà nhìn em này bản năng nó lại trỗi dậy. Em cũng khá là tự tin vào vẻ ngoài của mình. Có lẽ em sẽ tiến tới với em này đấy ạ. Chiều setup rủ đi ăn chè, tí tối có gì review cho các bác, nếu thớt này không bị chìm.
Các bác đừng bắt em up hình nhé. "Nằm vùng" nhiều vô kể các bác ạ!
P/s: Bé này vẫn chưa có người yêu nhé các bác!
13h30 ngày 29/9/2012:
Sắm sửa quần áo chỉnh tề từ 13h30, đến 13h55 mới xong các bác ạ. Em chuẩn bị lên đường đây, tí em về review cho. Thanks các bác đã gạch đá ủng hộ. Hỹ hỹ.
Tối 29/9/2012: Mạng mẽo như cức ấy các thím ạ, mãi mới có mạng mà online.
Tình hình vô cùng khả quan, cả 2 chiều nay trò chuyện vui vẻ lắm ạ. Càng nhìn càng "phê" em nó. Chiều nay em nó mặc 1 cái váy trắng, trông như thiên thần ý. Em nó nói chuyện thật thà lắm, vui nữa chứ. Lúc về em đèo em nó, em nó còn hơi hơi bám nhẹ vào hông em nữa ạ. Hỹ hỹ. Quên không nói, em nó tên là Linh. Ôi, tên với người đẹp như nhau. Năm ngoái em nó thi trượt Học viện Ngân hàng, năm nay quyết tâm ôn lại phát nữa các thím ạ. Tối nay Trung thu, em nó sang nhà em phá cỗ này.
Tối nay quả thật, sướng hơn tiên các bác ạ.
Tối nhà em ăn cơm xong, tầm khoảng 8h30 em nó mang bưởi với các loại bánh trung thu ra. Nhà em nó được nhiều bánh trung thu lắm ạ, quên không nói ông già em nó cũng thuộc dạng sếp đấy.
Em Linh mặc 1 chiếc áo sơ mi caro khá giản dị, quần gió mỏng, nhìn style hơi lạ nhưng hay ho ghê gớm. Body em nó thì thôi rồi Lượm ơi, da trắng lắm, tay chân không to nhưng cũng không quá còi. Người đầy đặn, nói chung là "phê".
Phá cỗ được 1 lúc, em rủ em nó lên sân thượng nhà em, 2 đứa ngắm sao, cơ mà chung quanh nhà cao tầng nhiều vcđ, chả có trăng sao gì.
Đến 10h em nó xin phép về, và em cũng xin được SĐT của em ý rồi, vừa nhắn tin chúc ngủ ngon ị tốt lúc nãy xong.
Ngày 30/9/2012
Mạng nhà em nó đểu quá, giờ mới có review cho các bác!
Sáng nay như mọi ngày, em dậy từ lúc 5h sáng, tập thể dục ăn sáng đầy đủ, không quên nhắn tin chúc ngày mới tốt lành cho em nó.
Nhắn lúc 6h30, em nó rep lại ngay các bác ạ, chắc em cũng có thói quen dậy sớm, hôm nào em phải rủ em đi chạy bộ mới được.
Em ý đang tìm chỗ học thêm ở Hà Nội, nhưng khối D thì chắc là học ở Chùa Bộc là ok nhất các bác nhỉ, em cũng đã khuyên em nó học thêm ở Chùa Bộc. Em nó kêu không biết đường, lúc ấy em ga lăng bảo:
* Để anh chở cho, anh ngày xưa cũng ôn chỗ ấy. (Chém thế chứ ngày xưa em ôn thi ở Bách Khoa cơ).
* Dạ thôi anh ạ, em tẹo bắt xe bus cũng được. (Linh ngại ngùng đáp lại).
* Thế em đã biết đường chưa? Đường Hà Nội rắc rối vòng vo lắm.
* Thì... thì... tại em ngại, thế mai anh có bận gì không ạ??
* Mai anh cũng đi có việc qua đấy luôn, tiện thể chở em theo cùng, nhé.
(Thực ra em éo có cái việc gì đâu các bác ạ).
* Vậy phiền anh nhé, hihihi.
Em nó cảm ơn em, rồi khuyến mại em nụ cười đẹp như trong tranh, bỏ lại cái thân hình 1m80 nặng 65kg mà các bác gạch đá suốt từ nãy đến giờ đứng đần thối như thằng dở.
Đến trưa cũng không có gì nhiều, ngoài tin nhắn "thanks anh nhều nhều" từ em nó.
Chiều tầm 3h, em rủ em nó ra ngoài ghế đá cạnh nhà hóng mát. Quên không tả, ngõ nhà em đi sâu vào 1 chút, dẫn ra sau có 1 hàng cây, có vài cái ghế đá ở đấy để người tập thể dục đi bộ qua. Gió nhè nhẹ hiu hiu mát lắm các bác ạ.
Đang hí hửng nghĩ ngợi những chuyện sẽ nói, bỗng đứt mạch cảm xúc, em nó nhắn tin kêu là đang học bài khó quá chưa giải được nên thôi để hôm khác.
Đang chán nản vì hụt mất cơ hội, em nghĩ ra ngay kế, bèn nhắn tin lại ngay:
* Hay em sang nhà anh đi, học dưới sân nhà anh, có cái phản ngồi mát lắm, anh xem bài cho.
* Nhưng bài khó lắm, anh làm được không nài?? (Em nó nhắn tin trêu mình).
* Anh cũng không giỏi lắm, nhưng cũng biết một số bài cơ bản mà mấy nhà bác học thường giải, qua anh xem cho (Em nhắn tin nổ 1 tí cho gái vui).
* Dạ, thế đợi em tẹo.
15' sau em nó sang, em ga lăng pha luôn 2 cốc nước cam rất chi là ngon lành mời em nó uống.
Tưởng gì, mấy cái bài hàm số cùi mía này, em giải phát được luôn. Học tầm 1 tiếng sau, em nó nói là học xong rồi. Hai đứa lúc ấy ngồi chém gió một lúc thì mẹ em đi chợ về. Mẹ em cũng quý Linh lắm, mời em ý ở lại ăn cơm với gia đình em. Em ý ngại nên từ chối, nhưng mẹ em ép ác quá, với em bơm thêm vào vài câu, em nó cũng đồng ý ở lại ăn cơm. Em nó gọi điện về thông báo cắt cơm ở nhà cho 2 sếp đỡ lo.
Xong em nó sắn tay áo, vào phụ mẹ em chuyện bếp núc. Thú thật các bác, lúc ấy em nhìn như mẹ chồng với con dâu ý, dáng em ý mặc bộ quần áo nỉ ở nhà, nhìn dễ thương kinh khủng luôn.
Trong lúc "hai mẹ con" đang làm cơm, em tranh thủ lên gác ngồi nghe nhạc, rồi nghĩ vài câu chuyện hài hài tí kể cho em nó.
Thức ăn được dọn ra, trông hấp dẫn lắm, em ý chắc cũng đảm lắm các bác ạ. Nhìn cách xới cơm cũng đã thấy yêu rồi. Rất chi hợp lý và trông bát cơm hấp dẫn hẳn luôn.
Nhìn em ý ăn, em chỉ muốn ăn em ý thôi.
Cơm xong, em xung phong rửa bát, để em nó ngồi gọt hoa quả. Ăn tráng miệng xong 1 tẹo thì em nó xin phép về. Em tiễn em nó một đoạn rồi phi lên gác làm vài trận PES với COM. Tối thì em không nhắn tin cho em ý vì chắc em ý đang học, tí nhắn cái tin chúc ngủ ngon thôi là ok.