Logo
Trang chủ

Chương 100

Đọc to

Trong bữa cơm thì mình chả nói câu nào, thấy thằng nhõi này ếu thoải mái, cứ cho là mình chấp trẻ con đi. Mẹ mình thì hỏi han nó liên tục, Linh cũng chả nói câu gì, thi thoảng cười rồi đỡ lời cho thằng nhóc. Trời ơi, chả nhẽ mình với Linh sẽ bị ngăn cách bởi thằng cứt thối này sao híc híc Mà các thím cho em hỏi luôn gãy tay mấy tuần nó lành hả các thím?? Mấy tháng thì chết em.

Ăn xong mình với Linh rửa bát, thằng nhóc ra ngồi xem vô tuyến với mẹ mình, “2 bà cháu" tình cảm gớm.

- nh không thoải mái gì hả??? – Linh hỏi mình, hơi ngượng ngượng

- À không, có gì đâu em?? – Mình cười ngượng, nhưng công nhận em tâm lý thật

- Cu Tí quấy quá hả anh??

- Không mà em, hì hì. Sao em hỏi thế?? – Mình hơi thắc mắc

- Thì lúc ăn cơm em chả thấy anh nói câu gì với em hết, làm em ngại chả nói. – Linh cúi mặt, má lại hơi ửng hồng.

- Hâm, tại anh sợ Tí về nó trêu em mà.

- Dạ hihi. Anh hát em nghe bù hôm qua đi. – Em nhõng nhẽo

- Hát gì?? hở hở hở. – Mình giả vờ không biết

- Thì hôm qua anh có ru em ngủ đâu. – Em bĩu môi, ủ ôi cái môi ửng hồng trông xinh thế

- Nhỡ em nghe nhiều rồi nhàm thì sao??

- Không, không nhàm đâu ạ, anh hát đi, đi mà.

- Thế để anh hát bài “một con vịt" nhé?? – Mình trêu em

- Hả? Nhạc thiếu nhi ạ? Cũng được hihi, à anh nhảy nữa nhé.

- Thôi anh có biết nhảy đâu. – Mình ngại ngại

- Thôi anh nhảy đi, đi mà đi mà. – Thử hỏi có ai chống cự được tuyệt chiêu nhõng nhẽo của em không cơ chứ

Mình cũng chỉ biết cười trừ thôi, đành nhảy cho em xem vậy, mình hát cũng khá to. Nhảy hát xong một lúc em cười bò lăn bò càng, trông đến đểu.

- Anh hát hay không??

- Trông anh buồn cười quá. – Em ôm bụng cười

- Buồn cười lắm hả?? – Mình nghĩ lại cũng thấy buồn cười

- Dạ vâng hihihi. – em cười như kiểu phải gió, một lúc sau mới nhịn được cười.

- Anh H bị té giếng hả chị?? – Bất ngờ thằng Tí nó đi vào, nó nhìn rồi cười đểu mình phát, wtf??

- Hả? Sao em lại nói thế?? – Linh tắt nụ cười trên môi, trừng mắt nhìn thằng Tí.

- Trông anh ấy nhảy như kiểu bị phải gió ý.

- Tí, xin lỗi anh H mau. – Linh bực rồi, lần đầu mình thấy em bực, sợ hết cả hồn

- Thôi em, trẻ con không biết gì đâu, đừng mắng nó tội nghiệp. – Mình đỡ lời, cơ mà đang muốn Linh mắng cho thằng này tòe mỏ đi hỹ hỹ

- Dạ em xin lỗi. – Nó cúi mặt xuống ngay, chắc sợ Linh

- Lần sau không được nói thế nữa biết chưa? Thế là hỗn, em biết chưa? – Linh mắng nó, nhìn mặt nó có vẻ tội tội

- Dạ vâng, em xin lỗi anh chị. – Dễ bảo phết

- Thôi bỏ qua cho nó đi em, Tí nó cũng không cố ý mà. – Mình đỡ lời cho nó

- Thôi em cũng về luôn đây anh ạ, cho tí nó ngủ trưa. – Linh nói

- Hả? Anh định chiều rủ em đi chơi. – Mình thất vọng

- Dạ nhưng mà vướng thằng Tí anh ạ. – Linh cũng hơi cụt hứng nói

- Chiều đi đâu? Để mẹ trông thằng Tí cho. - Ủ ôi, mẹ mình đã lên tiếng, sao nhe câu này của mẹ mà mình hạnh phúc hơn bắt được vàng, sướng như được gái hôn và cảm giác như khoai môn ngon hơn thịt chó ý các thím ạ Tuyệt vời

- Dạ thế có được không mẹ? – Mình hỏi hỏi lấy lệ thôi

- Chả thích quá còn giả vờ, chiều mẹ được nghỉ, để mẹ trông thằng Tí cho, 2 đứa đi chơi đi. H tranh thủ mua cho em vài thứ đồ mà phục vụ công việc học của em nghe chưa? – Mẹ nói rồi đưa mình 2 lít. Oắt đờ heo?? Sướng kinh khủng

- Dạ thôi cháu không cần mua gì đâu bác ạ. – Linh ngại ngùng từ chối

- Thôi 2 đứa đi đi rồi về sớm không cô chú bên kia lại lo. – mẹ mình đuổi khéo, chắc không muốn Linh từ chối hỹ hỹ

- Dạ vâng, đi em. – Nói rồi mình kéo em ra, hình như lúc này 2h15 mợ rồi hay sao ý

Mình lấy mũ xe máy rồi bảo em ngồi lên, trước khi đi thằng em vợ vẫn kịp chạy ra nói “ Chị Linh mua truyện doremon cho em nhé “ Vờ lờ thằng nhóc, đếu hiểu nó ngây thơ hay khù khờ nữa haizz.

Mình với Linh lượn lờ khắp con phố, Linh hỏi mình

- Đi đâu hả anh??

- Mình đi chơi dạo quanh một lúc, rồi đi ăn kem ở Tràng Tiền nhé?

- Dạ vâng hihi. – Em hơi ôm eo mình, ủ ôi sâu siếc là cứ gọi là cảm giác phê lòi ra các thím ạ

Dạo qua bờ hồ lúc, lướt qua thì lúc này full mợ ghế đá rồi, mình định tìm cái ghế đá nào, rồi mua kem cùng em ngồi vừa ăn vừa ngắm cảnh cơ, nhưng mà sự thực nó phũ phàng là hết ghế. Mình với em mang tiếng hẹn hò đi chơi, mà ăn vận như ở nhà. Em vẫn bộ nỉ đẹp như tiên giáng trần, mình thì mặc cái quần thun + cái áo phông, trông chuẩn men ghê gớm

Lượn vào làm 2 que ốc quế ở tràng tiền, xong rồi mình với em ra mấy quán bán sách gần đấy mua sách. Em nói là không cần mua, nhưng mình chọn mua cho em quyển “Thép Đã Tôi Thế Đấy", mình thích quyển này lắm, ngay từ cái tiêu đề mình đã khoái rồi. Rồi mình cũng mua cho thằng Tí quyển doremon, lựa mẹ đại tập 12. Giờ về thì hơi nhạt, mình rủ em vào Big C chơi phát, hỹ hỹ.

Vào đến big C, mà big C ở đoạn đường 5 cơ các thím ạ, có ai biết đoạn đấy không nhỉ??? Căn bản là tí về mình ghé qua nhà thằng bạn đòi cái tay cầm luôn, tối còn tranh thủ đá pes piếc. Mợ có cái tay cầm tàu 90k mà nó mượn như đúng rồi

Ở big C này thì tầng 2 là gian hàng của Trần Anh thuê, mình với em đứng nghịch di động một lúc Nào note, nào S3, nào galaxy tab đủ kiểu, mình với em nghịch hết. À các thím cho em hỏi luôn, intel HD i3- 540 liệu có chơi được NFS MW 2012 không nhỉ?? Mình với em lượn hết các gian hàng, em vừa đi vừa khoác tay mình, tình cảm vãi, tự hào nữa chứ các thím ạ hỹ hỹ. Rồi xong thì mình xuống tầng hầm, đây là chỗ bán đồ dân dụng + thức ăn thức uống. Mình nhặt mấy gói bim bim, rồi nhặt vài cái bút dễ xương cho Linh, lúc về không quên mua 4 cái bánh mỳ Big C

Khoảng 5h hơn thì bọn mình về, đi cũng lâu phết đấy. Mình định đi vào con đường tình yêu của chúng mình để ăn bim bim cơ, nhưng mà muộn rồi, về

Đề xuất Ngôn Tình: Phù Đồ Duyên
BÌNH LUẬN