Logo
Trang chủ

Chương 101

Đọc to

Thật sự cả buổi sáng và trưa nay chả có gì để nói các bác ạ. Bố mẹ em đi sang nhà chị họ giúp việc ăn hỏi, em với thằng đệ ở nhà ăn trưa, vẫn mì tôm trừ bữa. Bực mình hơn là không được nói chuyện với Linh. Chắc thằng Tí đang vòi vĩnh Linh đủ trò, ghét thằng này. Thôi em xin phép được lược buổi sáng nhé, cho vào nhàm lắm. À có đoạn đối thoại buổi trưa ăn mì với thằng em, nghĩ lại cũng hài hài thôi, cố nhớ để post lên cho các bác gạch đá.

12h trưa em nấu mì xong, thằng đệ em thì lấy điện thoại em ngồi chém gió.

- Thằng kia vào ăn mì đi. – Em gọi thằng em

- Chờ em tí, đang chém gió.

- Nhanh không mì trương rồi.

- Dạ đây. – Nó cũng vào ăn

- Dạo này mày học hành thế nào rồi? – Ăn được một lúc thì em hỏi nó

- Vẫn như thế anh ạ.

- Thế là thế nào?

- Vẫn đứng top 20 lớp, học sinh tiên tiến đều, thể dục thể thao đầy đủ. – Nó nhìn em.

- Mày cũng thể dục cơ?

- Dạ, em đá bóng thì thôi rồi lượm ơi. – Nó tự hào, được cái khoản thể dục thể thao thì cả nhà em hết ý.

- Mày đá vị trí nào?

- Tất nhiên là hậu vệ rồi, xời. Sergio Ramos của đội đấy. – Thằng em em mê xem đá bóng lắm.

- Cũng biết Sergio Ramos cơ à?

- Biết chứ.

- Thế mày có hay chơi cùng em chị Linh không?

- À, thằng Tí tèo gì đấy ạ? – Nó hỏi em

- Ừ sao? Mày ghét nó à?

- Thằng ấy trẻ con lắm, lớn tướng còn chơi siêu nhân.

- Nó bằng tuổi mày mà. – Đôi lúc em nghi ngờ thằng em em đếu hiểu có phải lớp 7 không, già dặn vãi.

- Em khác, nó khác. Anh nhìn nó xem, trông người ngợm như kiểu ái nam ái nữ, mặt thì trông đần đần, đã thế lại còn bị đơ đơ nữa chứ.

- Sao mày nói nó thế, nó em người yêu tao đấy.

- Ơ anh với chị Linh yêu nhau à? - Nó mắt tròn mắt dẹt

- Ừ sao?

- Thời buổi nào rồi còn yêu nhau? Trẻ con lắm đấy. – Nó bĩu môi

- Cái thằng, mày chả hiểu gì, thế có em nào để ý mày chưa?

- Cái kiểu con gái chưa dậy thì, nước mũi còn xanh lè thì yêu làm gì hả anh? – WTF? Em không tin là nó nói được mấy câu này.

- À ừ, sao dạo này mày ông cụ non thế?

- Thì em lớn rồi mà, với lại bố truyền thụ kinh nghiệm. – Nó cười nhăn răng

- Mày học hành cho hẳn hoi, yêu đương vớ vẩn tao cắt chim.

- Anh thích em mách chị Linh là anh nói bậy không?

- Mày dám đe dọa tao hả?

- Thì anh cũng đe dọa em còn gì. Nhưng nghĩ lại thì chị Linh xinh thế sao lại yêu anh nhỉ?

- Thì tao cũng đẹp trai mà. Mày còn phải nói à?

- Đẹp trai nhưng khoai bé.

- Đệch, mày dám nói tao thế à? Đấm cho lòi mẹ hành giờ. – Em đá đít thằng nhõi phát

- A, anh đánh em em mách mẹ.

- Tao mách mẹ tội mày nói bậy.

- Thôi hòa nhé đại ca. – Nó xuôi xuôi

- Ra lấy tao chai C2 đây.

- Xong cho em mượn điện thoại em chơi nhé.

- Nhanh đang khát.

Xong rồi em dọn dẹp rồi đưa điện thoại nó chơi, chơi một lúc thì bạn nó rủ đi đú đởn ở đâu ấy, thôi cho nó mượn xe đạp đi tí vậy, trẻ con ở nhà ru rú mãi cũng không tốt. Em lên nhà ngủ ngáy tí, chiều thằng Thắng rủ đá PES, ra quán làm tí với anh em. Cơ mà em hay đá CHEL với MC, đá REAL cũng hay nhưng mà thủ hơi lỏng. Có ông Pepe với Kompany đá thì đừng hỏi.

Cả ngày chán chết, em chả nhắn tin với Linh cái nào, chắc em bận chăm thằng nhóc rồi, nếu không thì em sẽ nhắn tin với em ngay. Em sợ làm phiền em nên cũng chả hỏi. Lúc đá PES về đi ngang qua nhà em, ngó ngó vào thì chả thấy gì, thấy mỗi bố mẹ em đang ngồi xem TV.
 

Đề xuất Voz: Ước Thành Thằng Khốn Nạn!
BÌNH LUẬN