Logo
Trang chủ

Chương 103

Đọc to


Cơ mà gần hết bài, WTF? Có một thằng đang tiến lại chỗ Linh bắt chuyện, nhìn xa trông khá bảnh chọe đấy, đi giày kiểu ái ái, mặc bộ vest, tóc thì nhuộm vài. Đê mờ nó. Em cũng tỏ ra bình thường, tiến lại chỗ Linh xem thế nào, lúc ấy em đã thẩm du xong bài bức thư tình đầu tiền rồi.

- Em ở đâu? Có người yêu chưa? – Đến gần thì em nghe loáng thoáng thằng cứt thối nói. Linh thì im lặng không nói gì.

- Mình về đi em. – Em tiến đến nói với Linh, kệ cm thằng kia.

- Dạ vâng. – Em nhìn em nhoẻn miệng cười, em cầm tay em kéo ra.

- Ơ… Cậu là? – Thằng nhõi kia hỏi, mắt lớ ngớ.

- Mình là người yêu Linh, có việc gì không bạn? – Em nói lại, mặt em lúc ấy ư như này.

- À… không… không có gì. – Thằng bé ấp úng, em kéo tay Linh đi, trước khi về còn thả vào cái mặt thằng nhõi nụ cười mỉa mai. Vào trong nhà xin phép bố mẹ với chị về trước, xong em ra lấy xe.

Trên đường về thì càng lạnh hơn, em vẫn chỉ có cái áo sơ mi caro mặc, em chắc cũng lạnh.

- Em lạnh không?

- Dạ có ạ

- Ôm anh chặt vào. – Em nói

- Dạ vâng

- Tay em lạnh toát rồi này. – Rồi em đỗ lại ven đường, em vén áo sơ mi lên, rồi cho tay em vào trong người em, không phải trong quần nhé các bác.

- Ơ… anh làm gì thế? – Linh giật mình

- Anh không có ý gì đâu, em cho vào người anh cho ấm.

- Em…

- Sao? – Em hỏi

- Em ngại, nói rồi em cúi mặ xuống

- Hâm, không được nghĩ lung tung nhé, tay em lạnh lắm rồi này, cho vào người anh mới ấm được.

- Dạ vâng hihi.

Em với em đi về trong cái lạnh sun chim, em gục đầu trên vai em, tình cảm vãi lúa. Về đến nhà hình như 9h20 thì phải em đếu nhớ. Tạm biệt em, em về phòng thay quần áo rồi nằm, thằng em em ở nhà trông nhà, thấy cu cậu học hành chăm chỉ phết, đếu biết học thật hay lên mạng đá FIFA rồi lúc em về giả vờ học đây.

Vào rửa mặt mũi tẹo thì em lên viết cho các bác, cái tội cho tay em Linh vào người nên giờ thế này đây. Còn đoạn nói chuyện điện thoại lúc nãy với Linh thì em sẽ up chap sau nhé, mệt quá. Em ngủ tí mai đi học sớm

Ngày 5/11

Đêm qua em nói chuyện điện thoại với em Linh, cũng mùi mẫn phết các bác ạ, kỷ lục mới được xác lập là 45 phút 15 giây.

- Anh ngủ chưa? - Linh nhắn tin cho em lúc 11h15

- Ừ anh chưa ngủ. Sao em?

- Mình nói chuyện một tẹo nhé. – Chắc quen hơi em rồi, cả ngày không nói chuyện Linh nhớ em lắm đây hỹ hỹ.

- Ừ đợi anh một tẹo. – Nói rồi em rút ngay con máy bàn ra gọi cho em. Nhà em có cái máy mẹ con, máy mẹ dưới nhà còn máy con trên phòng em, hết ý hỹ hỹ

- Alo. – Em cố bịt mũi giả giọng

- Anh H hâm hihi. – Linh bắt máy, tương ngay câu vãi đạn

- Sao nhận ra anh?

- Thì em vừa nhắn tin cho anh bảo mình nói chuyện một tẹo, thấy có số máy bàn gọi đến, không anh thì ai hihi. - Ù ui em tinh vãi

- À, thông minh ghê. Thế cả ngày ngồi trông cu Tí có mệt không hả em? – Em hỏi

- Dạ cũng mệt ạ, nó được chiều nên vòi vĩnh đủ thứ anh.

- Thế em nó đỡ chưa?

- Dạ cũng đỡ rồi anh ạ, mới được vài hôm mà nó kêu ngứa ngáy, muốn cởi cái bột ra.

- Thôi cố gắng chiều nó đi em, giờ mà nó gỡ cái bột ra là thành tật ở tay đấy. Cũng may là tay trái nhỉ. – Em nói

- Dạ vâng, tay trái còn viết được chứ tay phải chắc mệt lắm anh ạ. Mai là nó đi học lại rồi ạ.

- Ừ nhắc nó cẩn thận không lại bị thì khổ. – Mai thằng em Linh đi học, sướng thế, lại được những giờ phút phê lòi bên Linh rồi hỹ hỹ.

- Thế lúc nãy có thằng nào nói chuyện với em à? – Em hỏi, thằng cứt thối gạ gẫm Linh đây mà

- Ai hả anh?

- Thì cái thằng ngồi cùng bàn với em ấy

- Dạ vâng, hắn hỏi vài thứ nhưng em không quan tâm.

- Nó hỏi số điện thoại em à?

- Dạ vâng

- Em trả lời sao? - Hơi nóng mặt tí các bác ạ

- Dạ em bảo là số em xấu lắm, lưu nặng máy.

- Thế nó trả lời sao?

- Dạ hắn bảo là xấu cũng được anh lưu hết, còn khoe cái IP4s lưu được nhiều số lắm. – Đệch cái thằng trẻ trâu, khoe IP4s lưu được nhiều số thì em cũng nể nó vãi lúa

- Thế em có đọc số cho nó không?

- Dạ hắn nói nhiều quá, mà em lúc đấy đang nghe anh hát, em mới chỉ tay về phía anh rồi nói số của em đấy. – Ôi đệch, nghe mà mát lòng mát dạ các bác ạ, thế mới biết em quá chuẩn men, không thích lằng nhằng. Có nhiều người con gái tính lăng nhăng, anh nào ngon zai xin số toàn cho, xong rồi nói là bạn bình thường.

- Hê hê, đúng là vợ anh, yêu thế. – Đệch lỡ mồm các bác ạ

- Anh này, cứ gọi em là vợ

- Em không thích à?

- Dạ cũng hơi hơi anh ạ.

- Ừ anh cũng không thích, nghe mấy đôi gọi vợ chồng sến bỏ mẹ…ẹ. À sến như con ghẹ em nhỉ. - May em kìm lại được, không trừ điểm nặng trong mắt em, may vãi lúa

- Dạ hihi. Mà cái chị Hương kia nhắn tin cho anh chưa?

- Hương nào? À cái chị bạn chị Ngọc á?

- Dạ vâng. – em nói dài ra, chắc ghen đấy, yêu thế không biết hỹ hỹ

- À, có nhắn anh cũng chả nhắn lại đâu.

- Sao không nhắn lại ạ?

- Thì nhắn lại tốn kém lắm, 1 tin là 200 đồng, 5 tin là 1000 đồng, 10 tin là 2000 đồng, 15 tin là 3000 đồng, được 1 cái vé xe máy rồi, mà 10 cái vé xe máy là được hơn 1 lít xăng đấy. – Em chém gió

- Hihihi, anh H hâm.

- Há, chả đúng còn gì.

- Hihihi, anh H ki bo.

- Giờ mình chưa kiếm được tiền mà em. Phải gắng tiết kiệm.

- Dạ vâng hihi. Mà anh này, em hỏi anh cái này được không?

- Ừ em hỏi đi

- Em có phải nụ hôn đầu của anh không ạ? – WTF? Em hỏi câu làm em sốc vãi, chả nhẽ thú thật với em là em mất cái thơm má đầu tiên từ hồi lớp 6? Chưa kể hồi mẫu giáo còn bị con bé lớp bên cạnh tụt quần sờ chim nữa, á á á. Khó trả lời quá đi.

- Em không phải người đầu tiên anh thơm má, nhưng mà người đầu tiên anh hôn. – Em trả lời, cũng đúng thôi, nụ hôn đầu với ex thì xóa cmnd, đéo đáng để nghĩ lại các bác ạ.

Đề xuất Tiên Hiệp: Nghịch Thiên Chí Tôn
BÌNH LUẬN