- Chị T hả anh? – Giọng em ngập ngừng.
- Ừ, nhưng anh không nhớ lại nữa đâu, giờ anh biết trái tim anh có ai mà.
- Có ai ạ? – Em hỏi, giả đơ hay sao đây?
- Có em Linh Hâm hâm hỹ hỹ.
- Anh này hihi, mà em nhỏ nhen lắm đúng không anh?
- Ai nói em thế?
- Em thấy thế ạ
- Sao em lại thấy thế?
- Dạ vì... vì... em ghen với chị T. - Ủ ôi, dễ thương vãi
- ... – Em im lặng, lúc này chỉ muốn thơm cho em vài phát cho hả dạ hỹ hỹ.
- Ngày xưa chị ý có đến nhà anh như em không ạ? – Em hỏi tiếp
- Không, em là người con gái đầu tiên mẹ anh quý như thế đấy
- Dạ hihi.
- Hâm, lại nghĩ lung tung rồi. – Em mắng yêu em
- Em... em... em không biết cảm giác trong em lúc này thế nào nữa anh ạ. Em muốn nói lời yêu anh, nhưng giờ là quá sớm, vì mình chưa trải qua sóng gió. Nhưng em biết tình cảm ấy nhiều hơn là thích một người. – Linh nói, một lúc lâu Linh mới nói được câu này. Em thì cũng bất ngờ vãi, mồm há hốc.
- ... – Em im lặng éo nói gì
- Em ngốc lắm phải không anh? – Linh nói, cả 2 ngập ngừng
- Chắc là thế, giờ em khóa cửa phòng không?
- Hả sao anh hỏi thế?
- Không anh trèo vào ôm em một cái đấy. Ngố. – Em trêu em, phải phá tan không khí bằng sự vui vẻ.
- Anh H hâm, em thích anh. – Linh nói
- Anh sẽ chờ đến lúc em nói câu yêu anh. - Ủ ôi giờ nghĩ lại sến vãi lúa các bác ạ.
- Dạ hihi. Mà anh ơi em buồn ngủ. – Linh nhõng nhẽo
- Ừ thế ngủ đi, anh hát ru cho nhé?
- Anh hát bù mấy hôm trước luôn nhé hihi.
- Đã ngu còn nhớ dai, à đã thông minh còn nhớ dai. – Em lỡ mồm, chắc Linh không nghe thấy. Ảo vãi
- Dạ hihi, anh cứ trêu em. – Thở phào nhẹ nhõm vì Linh không nghe được chữ ngu.
Rồi em hát một mạch 4 bài, cơn mưa tình yêu, Con đường hạnh phúc, bức thư tình đầu tiên, bản tình ca đầu tiên, và chốt hạ là bài chúc bé ngủ ngon. Giờ nghĩ lại điên vãi. Và thế là cả 2 chìm vào giấc ngủ, em tạm biệt em, và chuyển sang hẹn hò với em Maria Ozawa Đùa tí chứ ngồi type cho các bác đấy
Sáng hôm sau 5h15 em dậy, mỏi vãi lều các bác ạ. Dư âm đợt rét tối qua làm em sụt sịt, uể oải dậy vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng. Thằng em em đã dậy rồi, hôm nay giở chứng dậy sớm vãi
- Anh H dậy rồi mẹ ơi. – Nó quay sang nói với mẹ em
- Xuống ăn sáng đi H rồi còn đi học. – Mẹ nói
- Dạ. Bố đâu hả mẹ?
- Chắc đang đánh cầu lông chưa về.
- Thằng này sao hôm nay dậy sớm thế? – Em hỏi thằng em
- Em lớn rồi, phải dậy sớm tập thể dục nó mới khỏe người được
- Thế mày tập thể dục gì?
- Em sáng chạy bộ 5 vòng quanh sân.
- Sân nhà mình á? Mày chạy trăm vòng cũng chưa khỏe được đâu. – Cái sân nhà mình bé tí, mà nó khoe như đúng rồi
- Còn hơn anh dậy muộn.
- Mà sao mặt mũi trông mệt mỏi thế thằng H? – Mẹ hỏi em
- Dạ tối qua con đi mặc lạnh quá nên hơi mệt.
- Trời thì rét mà cứ phong phanh, tí cầm tiền đi mua thuốc đi, trông sụt sịt đến khổ. – Mẹ nói với em
- Yếu còn ra gió. – Đệch thằng em em nó phát biểu câu thấm đừng hỏi
- Mày tin tao cắt chim mày không? – Em lườm nó
- Mẹ ơi anh H nói bậy. – Nó mách lẻo với mẹ
- H không được nói với em như thế.
- Dạ vâng. – Em thôi không nói gì, cay vãi, nó troll em mấy phát cáu đừng hỏi các bác ạ.
Ăn xong em lên phòng mặc quần áo rồi chuẩn bị đi học luôn, sẵn xúc miệng phát chứ dính hành ở răng thì ê mặt lắm