Logo
Trang chủ

Chương 117

Đọc to

- Dạ?? – Lúc này Linh vẫn chưa nín hẳn
- Em nhắm mắt vào đi
- Dạ gì thế anh??
- Em cứ nhắn đi.
- Dạ vâng. – Em nhắm mắt, rồi mình lấy tay mình bịt mắt em, rồi mình đưa em ra bàn vi tính, mình bật máy lên và mở cái clip của mình làm cho em. Clip lưu trong máy tính nhé các bạn, chứ up lên thì em đọc được bình luận thì hỏng hết cả hàng
Nhạc vang lên, mình từ từ bỏ tay ra khỏi mắt em, rồi mình để em chăm chút theo dõi, lúc ấy mình lén lén té khỏi phòng, phi ngay xuống nhà cầm bó hoa lên tặng em. Bó hoa hồng 16 bông các bạn ạ, căn bản em cũng không biết ý nghĩa số 16 là gì, kệ, bà bán hoa bảo là 16 bông cho nó đẹp. Mình rón rén bước lên cầu thang, đứng chờ ngoài cửa phòng chờ cho đến khi nhạc gần hết, mình mở cửa vào, thấy em đang mít ướt. Mình cầm bó hoa, quỳ xuống như kiểu cầu hôn ấy các bạn, và mình thốt lên một câu mà mình cảm thấy khó nói nhất từ trước đến nay

- Em à, anh chỉ là một thằng con trai mới lớn, chưa có gì trong tay hết cả. Anh không có nhà lầu xe hơi, anh không tiêu tiền đô la mà xài trợ cấp từ bố mẹ, anh chưa có việc làm ổn định mà có thể lo lắng cho em hết được. Anh xin lỗi em lắm, anh muốn người hạnh phúc nhất thế gian này là em. Với nhiều người con gái ngoài kia, họ chỉ là những người yêu vì cái ví, yêu vì cái xe của mấy thằng đàn ông. Còn anh, chỉ có tấm chân tình dành tặng em với tất cả tình cảm. Làm người yêu anh nhé?
Linh không nói gì, càng khóc nhiều hơn, mình hơi hoảng. Sao em khóc nhỉ. Mình đứng dậy lúng túng đáp
- Ơ em đừng khóc nữa mà. – Tay thì gãi gãi đầu, trông mình chắc ngốc lắm
Bất ngờ Linh ôm chầm lấy mình, ôm chặt lắm các bạn ạ. Ôm phải khoảng 5’ chứ chả ít, em khóc ướt đẫm cái áo phông trắng mỏng mình mặc. Rồi bất ngờ em hôn mình, lần đầu em chủ động hôn mình, thấy sao sao ấy, mình cũng ôm chặt em, đáp trả lại những nụ hôn ngọt ngào của tuổi mới lớn. Bạn nào nghĩ đến ** hay gì thì bỏ ngay đi nhé, mình đấm cho chết luôn
- Em yêu anh, em biết là còn sớm để nói câu này nhưng em không biết câu nào hợp hơn nữa ạ. – Em dụi dụi đầu vào ngực mình, em cười kiểu ngượng ngượng.
- Hâm, sao khóc nhiều thế? Đỏ hết cả mắt rồi này. – Mình trách yêu em, rồi lấy tay lau nước mắt cho em
- Anh H hâm hihi. – Em cười, nụ cười của em thật đẹp, nhưng giờ mình mới biết một điều là lúc em rơi lệ, đôi mắt em còn đẹp gấp mười. Không phải cái kiểu mắt vẽ xong khóc cái nó nhòe nhoẹt ra đâu nhé, đôi mắt em long lanh tựa giọt sương sớm ban mai, và như kiểu gái có thai thông báo với bạn trai ấy. Chém tí cho vui thôi nói chung làm mắt em đẹp quá trời.
- Đừng khóc nữa nhé, Linh hâm, anh cũng yêu em. – Mình ôm em vào lòng, ấm áp quá.

- Thôi lạnh lắm, lên giường nằm anh đắp chăn rồi mình đọc conan nhé?? – Mình đề nghị
- À anh ơi, em còn phải đi chợ nữa
- Hả? đi chợ hả??
- Dạ vâng, tối nay sinh nhật em nên bố mẹ định làm bữa lẩu ấy mà anh hihi
- Bố mẹ vợ chuẩn thật, đúng hôm trời rét haha.
- Anh này hihi. Giờ mình đi chợ đi?
- Ừ đợi anh mặc quần áo nhé? Mà em mặc thế có lạnh không??
- Dạ cũng hơi hơi anh ạ.
- Thế để anh lấy cho cái áo khoác, em mặc nhé. – Mình xoa xoa đầu em
- Dạ vâng ạ hihi. – Mình lấy cho em cái áo khoác nỉ, cũng ấm phết. Cơ mà hơi rộng nên nhìn em mặc trông ngố tàu thế
Mình dắt xe ra ngoài đi chợ cùng vợ. Nói vợ nghe ngượng, thôi là em yêu thôi nhỉ. Nào thịt nào cá, chỉ độ 30’ là em khuân đủ, từ hành tỏi, thịt gà, thêm vài con cá chỉ vàng nữa. Nấm này, rau này, chất đầy cả 2 bên hông xe. Cơ mà nhìn em đảm đang, hãnh diện quá các bạn ạ. Nghe mấy thằng bạn em kể bạn gái nó tiểu thư + chảnh không chịu được, có cái gì mà tự hào nhỉ?? Ex của em cũng kiểu như thế, được chiều quen rồi, thôi kệ không nói nữa, chỉ thấy mình ngu khi hồi ấy tự hành hạ bản thân thôi.
Chiều đèo em về nhà, bố mẹ Linh chắc cũng sang nói chuyện với cả nhà mình rồi, tổ chức ở nhà mình các bạn ạ, nghe hai cụ ngồi chém gió ảo.
- Chú có con santafe đi hay phết nhỉ. – Bố mình nói bố Linh
- Dạ em thì cũng chỉ đi công tác thôi anh ạ, chứ đi trong nội thành thì đi xe máy cho đỡ tắc đường.
- Nhà chú có điều kiện thật, vợ đẹp con khôn, nhất chú rồi.
- Dạ vâng bác quá lời.
- H đâu mang trà ra cho chú Tuấn nào
- Dạ chờ con tí. – Lúc này mình tắm xong rồi, lạnh sun hết cả lại, trời gì mà lạnh thế, cơ mà Linh ôm thích thôi rồi.
Mình vào nhà pha ấm trà cho 2 cụ, vừa ngồi vừa nhâm nhi điếu thuốc, trông hai cụ giống lãng tử. Lúc này thì con gọi điện
- Alô có cái gì đấy bạn ?? – Mình lẻn ra đằng sau nghe điện
- Thằng hôi nách này. Đi ăn ốc không??
- Ốc gì?
- Ăn với vợ chồng tao ấy
- Thôi không đi đâu
- Sao không? Hôm nay chảnh quá
- Đang sinh nhật bạn gái
- Cái gì? Bạn gái á, điêu quá
- Tao phải điêu mày?
- À ha ha, thế hôm nào phải khao chúng tao ra mắt người yêu mới nhé
- Ừ rồi
- Mà đứa nào đấy?? – dò xét
- À, bé hàng xóm đối diện nhà tao ấy.
- thế là tao lại có tiền rồi hehe
- WTF?
- Tao với chồng yêu tao cá nhau kia là bồ mới của mày. Hehe
- Bồ bịch gì, tao trong sáng lắm
- Thôi chim cút nhé, tao còn bận ôm chồng tao
Mình cúp máy, trở vào trong nhà. Lấy bát đũa các loại ra, chuẩn bị ăn thôi. Các bạn biết lẩu gà chua cay không ạ?? Thịt gà bỏ vào trước, trông hấp dẫn lắm, rồi các loại rau như rau muống, rau cải, nhiều lắm. À còn nấm nữa chứ, nấm hương, nấm mộc, nấm kim, nấm trắng, nhiều vô kể. Thịt bò thì thái ra, để ở đĩa, ai ăn thì gắp vào nhúng thẳng trực tiếp luôn. Nước lẩu thì chua chua cay cay bởi sa tế, ăn ngon.
Mình với em Linh ngồi cạnh nhau, thằng với thằng em mình thì ngồi cạnh 2 mẹ, khổ nỗi ông nhãi bị gãy tay, phải nhờ mẹ bón, mà thằng này nhìn hài. Thằng em mình thì cũng ra dáng người lớn, cũng ngồi khoanh chân như ai. Thi thoảng lại gắp mấy miếng rồi đặt đũa xuống bát, trông giống dân nhậu. À thằng này được cái lớn trước tuổi, hôm nọ nó hỏi mình câu: "Anh ơi, anh biết điểm G của con gái là gì không?? “

Đề xuất Kiếm Hiệp: Ta Có Một Sơn Trại
BÌNH LUẬN