Phun vài cây lộc vừng, với vài chậu vạn tuế, mình bỏ dở đấy vào nhà rửa cốc chén với em.
- Anh này. – Em quát nhẹ khi mình ôm em từ đằng sau, nhìn em như người vợ đảm đang ấy. Mà mình thề sẽ không ** với em đâu, bao giờ cưới thì mình sẽ "xếp hình".
- Hôm nay không gội romano nữa hả? – Mình ngửi tóc em
- Dạ không anh, gội nhiều sơ tóc lắm. em dạo này toàn gội dove thôi ạ hihi
- Ừ, mùi gì cũng thơm hết hê hê. Để anh rửa cùng em nhé
- Dạ vâng hihi
Em rửa, còn mình tráng. Nói chuyện luyên tha luyên thuyên, giờ ngồi ngẫm lại mình cũng không nhớ nữa. Rửa ráy xong xuôi, mình với em lên đường. Mình về dắt con xe ra trước cửa, nổ máy phát rồi em ngồi lên, trông ngầu như kiểu những tay đua siêu hạng phim Ấn Độ ấy các bạn.
Phi ra tận đoạn đường 5, mình cũng không nhớ nhà nó lắm, hỏi thăm mãi mới vào được đến nhà. Định về làm cốc chè với Linh cơ nhưng mà muộn quá nên thôi. Trên đường đi thì Linh ôm mình chặt lắm các bạn ạ, và cái gì cần chạm cũng chạm nhé. Nói thế chứ mình muốn một tình yêu trong sáng, một tình yêu không "xếp hình" với Linh hâm. Căn bản cũng chưa ** bao giờ nên vẫn còn rụt rè lắm các bạn, cơ mà cứ từ từ, còn dài mà các bạn nhỉ.
Trên đường đi mình cũng không nói gì nhiều lắm, căn bản nghĩ kịch bản cho Linh hâm hôm sinh nhật.
Tối về mình ngồi làm clip với cả cái nhà bằng que đấy các bạn. Mãi không xong, dự án nhà que đành bỏ dở, dính hết cả ra tay, cơ mà quên không chụp hình lại cho các bạn rồi.
Chap ngày 10/11 hơi ngắn tí, căn bản để tập trung cho cái chap 11/11. Mà sinh nhật Linh chuẩn đúng 11/11, thích thế chứ.
Ngày 11/11 Sinh nhật Linh hâm của H hâm
Buổi sáng, mình vẫn ngồi loay hoay với cái nhà bằng que, mệt quá trời. Đêm qua thì thức đến 3h sáng, sáng nay dậy lúc 8h để làm cho kịp, vì thế mà nhan sắc có ảnh hưởng chút xíu, 1 cái mụn ở mép, nhưng không sao, vẫn đẹp trai chán. Chém tí thôi chứ mình xấu trai lắm, cơ mà đùa tí thôi chứ thật ra mình hén sằm lắm.
Cả buổi sáng buồn hơn chó cắn các bạn ạ, được mỗi tin chúc ngủ ngon của Linh rồi sau em bảo đi có việc, để lại mình bơ vơ trong căn phòng vắng
Chiều đến cơm nước mà không có Linh, hôm nay trời thì rét, chán thấy mồ. Mà không hiểu hôm nay là cái gì mà lạnh sun hết cả lại nhỉ các bạn. Chán đời thật, làm mãi không xong cái nhà bằng que, mình bắt đầu bí ý tưởng, thôi chuyển sang làm cái bập bênh vậy. Cơ mà quên mất không chụp ảnh lại cho các bạn.
Chờ đợi em đến tận 2h20 chiều, em mới sang nhà mình, thấy em gọi dưới nhà ới ới: "Anh H ơi, anh có nhà không?? “ Mình thì hơi giận giận em, nên thôi trùm chăn giả vờ ngủ, rồi em lên phòng mình.
- Anh ơi anh đâu rồi
- Anh đang ngủ à?? - Em lại gần
- Anh ơi. – Em lay lay mình, mình vẫn không nói gì
- Ơ, anh này. – Bất ngờ mình quàng tay qua ôm em, em giật mình, hơi hoảng hoảng thốt lên, trông mặt em buồn cười thế.
- Bỏ đi đâu mà cả ngày không cho anh biết hả?? – Mình ôm em rồi nói, em vẫn hơi gồng gồng lên
- Em nhắn tin cho anh rồi còn gì, xì xì. Anh H hâm hihi. – Lúc này mình bỏ em ra, nhìn em nũng nịu yêu quá.
- Hôm nay lạnh nhỉ, lên đây ngồi cho ấm đi. – Mình nói em, rủ em lên đắp chăn cùng.
- Anh này. Hihi, mà nhớ em không?? – Em lên nằm ôm mình, dựa đầu vào ngực mình, sao mà yêu em thế này
- Chả nhớ gì hết. – Mình bĩu môi
- Không nhớ thì thôi em về, xì. – Em vỗ nhẹ ngực mình, trông buồn cười quá
- Chụt ! – Mình hôn em 1 cái, sâu lắm, em cũng nhẹ nhẹ đón nhận nụ hôn của mình, hôn môi thôi, căn bản không biết đá lưỡi ạ. Rồi mấy giây sau em lại dụi dụi đầu vào ngực mình
- Sáng em đi đâu thế? – Mình hỏi em
- Em đi gặp người cũ ạ. – Em gục đầu xuống nói, tay cứ sờ sờ ngực mình, như kiểu thẹn thùng ấy
- Tên đó hả?? (tạm gọi là Y nhé, mình không tiện nói tên chữ cái đầu của thằng này, căn bản cũng hơi ghen tị với nó tí vì nó là người đầu tiên nắm tay em. Các cụ nói chuẩn quá, con gái thì thường tự hỏi xem mình có phải là người duy nhất của con trai không, còn con trai thì luôn tự đắn đo xem mình có phải người đầu tiên của con gái không.)
- Dạ vâng
- Em gặp nó làm gì? – Mình hỏi, hơi khó chịu tí
- Dạ…dạ… - Linh ngập ngừng
- Em không có ý gì đâu ạ. – Linh mắt hơi rơm rớm, lần thứ 3 mình thấy em khóc, tự nhiên mình nhói đau
- Hắn nói gì với em à? – Mình lúc này hơi nóng máu tí
- Dạ vâng. Anh ta chỉ nói vài chuyện quá khứ thôi ạ
- Sao em lại ra gặp nó?
- Tại cái Minh, bạn cũ của em nói rằng có việc muốn nói, nên em mới ra
- Em chưa quên được nó à?? – Mình hơi to tiếng 1 tí, cái thói nóng nảy vẫn chưa sửa được
- Dạ không phải đâu ạ. – Nước mắt em lăn dài
- Em xin lỗi. – Em nói rồi thút thít
- Lần sau em đừng ngốc như thế nữa biết chưa? – Mình giận em vì sự ngây ngô của em, nhưng mà đấy cũng là điểm thu hút mình
- Dạ vâng. – Em nói lí nhí, rồi ôm mình chặt cứng, mình cũng ôm em vào lòng, lâu thật lâu.
- Chụt ! Mình lại đặt một nụ hôn nữa trên môi em, nhưng nụ hôn này có cả nước mắt của em, mình với em hôn hơn 1 phút, mình nhìn đồng hồ các bạn ạ. Xong rồi em vẫn hơi nấc, mình lau nước mắt cho em.
Rồi mình kể vài chuyện cười cho em nghe để em vui lên, mình lại làm em khóc rồi, mình lúc ấy cũng buồn lắm, cơ mà thời cơ đã đến,
- Em !