Đến lớp thì thấy ông Duy Dê đang ngồi đọc quyển vở, em đếu thể tin được vào mắt mình nữa.
- "Cái đệt, hôm nay mày lại đọc chăm chú quyển vở cơ??" – Mình nói
- "À ừ."
- "Mà đọc môn gì thế?"
- "Tự xem thì khắc hiểu." – Mình tò mò giở ra, thì cái đệch. Hóa ra là sổ ghi nợ của nó, thằng này chủ nợ mà các thím. Giật mình vãi lúa.
- "Cái đệt, bố tưởng mày học."
- "Thì ngồi kiểm kê lại tiền khác lìn gì học." – Nó gân cổ lên cãi.
- "Mà mày kiếm tiền đếu đâu mà nhiều thế??"
- "Đập lô, bóng bánh."
- "Thế đếu bao giờ thua à???"
- "Có chứ, nhưng mà ít."
- "Uồi có thằng vay 20tr này. Vãi lúa."
- "Nó đặt tao con SH, vay có 20tr mà mày đã kêu lên như lợn chọc tiết. Đây này còn thằng này cắm cả Wave RSX cơ, sợ vl chưa."
- "Đờ mờ xoáy bố à" – Mình nói
- "Mà mình mày cho thuê à???"
- "Mình cái lều. Tao với mấy ông anh nữa. Tao chỉ là chân môi giới thôi, còn mấy ông anh kia cầm cái." – Nó nói.
- "Thế sao kêu đập lô?"
- "Bố chém thế mà cũng tin??"
- "Cái đệt. Mà sao Khánh Cứt lâu đến thế nhỉ?? Con Lan cũng mất cmn tích luôn." – Mình thắc mắc
- "Ơ thế chú chưa nghe kế hoạch của ông nhõi à??"
- "Kế hoạch gì??"
- "Thôi mai nó kể cho, hay vờ lờ." – Duy Dê nói cười cười.
- "Đệch nói luôn đi."
- "Mai, lèo nhèo đấm bỏ mẹ giờ." – Nó trừng mắt, ảo vãi.
Đang chém gió vui thì vào tiết học, ngồi mà bần hết cả thần. Mãi mới mượn được laptop với USB 3G của bạn xinh xinh ngồi bàn đầu, bạn ý duyên phết, trắng, cơ mà mình cũng chả nói gì mấy. Cả buổi cứ né né ông thầy với mấy bà cô để up full cho các thím, và hậu quả là chiều nay em phải ngồi chép lại đống bài tập.
1h30 mình mới về đến nhà, mượn laptop của bạn kia mãi, may mà bạn ý cũng vào thư viện trường để chiều đi học thêm luôn, ý chí học cao vãi lúa. Về nhà thì mẹ mắng:
- "Đi đâu mà lâu thế??"
- "Dạ con hôm nay học thêm 1 tiết bù hôm nọ." – Mình chém gió ra
- "Anh vào ăn cơm đi." – Linh nói, mỉm cười, em đứng ở bục cửa trông e thẹn, nhìn yêu lắm lắm
- "Vào ăn đi, mẹ với Linh đợi mày rồi mới ăn đấy, đói rã rời."
Mình vào ăn cơm, trong bữa cũng chả nói gì mấy, chắc mẹ khó chịu. Cũng tại vì mình về muộn mà không nói trước nên thế. Ăn xong thì mình rửa bát, Linh có vào:
- "Để em rửa cùng anh."
- "Thôi anh rửa một mình cũng được."
- "Không muốn em rửa cùng hả??"
- "Không phải thế, tại… Tại anh mà em phải chờ cơm." – Mình thương em quá, chắc em đói lắm
- "Hihi, anh H hâm."
- "Chắc đói lắm hả?"
- "Dạ cũng hơi hơi ạ."
- "Thế sao em với mẹ không ăn trước?"
- "Đợi anh về ăn cùng em mới no được."
- "Yêu thế he he. Ôm anh cái đi." – Mình nói
- "Không ôm lêu lêu." – em lè lưỡi
- "Á à, tí anh rửa bát xong thì đừng trách nhé hehe."
- "Lêu lêu anh H hâm hihi."