Mình với em cứ đứng nói chuyện như thế một lúc, rửa bát xong mình lên nhà làm nốt bài tập, còn Linh thì nằm ngủ ở giường mình. Cơ mà ngồi mãi cũng không thể chịu được, chỉ 30 phút sau là mình nhảy ngay lên giường nằm ôm em. Thú thực là ham muốn cũng nhiều vãi ra đấy. Cơ mà mình nghĩ là giờ còn trẻ, sẽ làm Linh khổ nên mới kiềm lại được. Quyết tâm vãi lúa.
- "Anh." – Nằm được 1 lúc em hỏi mình
- "Sao em?"
- "Anh có nghĩ tới việc …"
- "Việc gì??"
- "Chuyện ấy ý." – Đệch, đếu thể tin được vào tai mình là em nói ra câu này.
- "À. Thì sao hả em?"
- "Anh có nghĩ đến việc làm chuyện ấy với em không?"
- "Em muốn anh nói thật hay nói dối?"
- "Tất nhiên là nói thật rồi."
- "Thực ra là có. Nhưng anh biết mình nên làm gì."
- "Em sợ lắm."
- "Sợ gì??"
- "Sợ …"
- "Em. Nhìn vào mắt anh này. Anh yêu em, còn rất nhiều sóng gió mà mình phải vượt qua, anh sẽ giữ gìn cho em đến lúc mình cưới nhau. Anh cũng không dám nói trước rằng mình sẽ cưới nhau, em hiểu anh chứ??" – Mình nói, ôi sến bm.
- "Dạ vâng hihi. Anh ơi em ngủ một chút nhé?"
- "Ừ em ngủ đi, nằm gần vào đây ôm anh cho ấm." – Thú thật nóng bỏ mẹ, cơ mà thôi vì em nên chịu nóng.
- "Dạ vâng."
Em ngủ ngon lành trong vòng tay mình, thú thật là sâu không lên thì cắt cmn đi, cơ mà phải kiềm chế, kiềm chế. Rồi mình cũng ngủ mịa mất lúc nào không hay. Đến 4h hơn mình mới dậy, em vẫn ngủ, chắc hôm qua thức khuya chờ tin nhắn của mình. Mình kéo lại chăn cho em, thơm một cái vào trán rồi xuống nhà uống cốc nước. Thấy mẹ đang ngồi xem TV, gọi mình vào
- "Linh chưa về à?"
- "Dạ vâng."
- "Mày cầm 500k, tí nữa dẫn em đi mua cái áo mặc, rét rồi."
- "Ơ thế không cho con tiền à?"
- "Mày đầy quần áo mua làm gì."
- "Mẹ chỉ được cái thương con dâu hơn con trai."
- "Còn mày chỉ được cái lắm mồm. Đây 1tr, cầm đi mua. Mua cái gì đáng mua vào. Không được ăn chơi đâu."
- "Hé hé, sao hôm nay mẹ sộp thế?"
- "Ừ vừa được thưởng lương. Thôi đi đi rồi về mà cơm nước."
- "Dạ vâng thưa mẫu hậu."