Logo
Trang chủ

Chương 137

Đọc to

Tối sau khi đi thăm thầy cô xong, cả nhóm bàn luận vào quán karaoke hát hò chơi bời. Ừ thì vào. À nói thêm lúc đi thăm thì ex quấn mình như đỉa phải vôi, mình cứ bơ thôi, hỏi thì trả lời nhạt hơn nước ốc. Hát hò thì cũng vui, hậu quả là khản hết cả cổ. Bia bọt cũng làm đôi cốc, cơ mà ex thì làm nửa két Sài Gòn, vãi cả lúa. Say bí tỉ. Nôn mửa ghê hết cả người ra. Con N béo cũng đi cùng mình, lúc tan tiệc thì nó nói

- "Cái T say quá mày ơi."
- "Ừ say thì kệ, tao liên quan gì?"
- "Để tao gọi điện cho bố mẹ nó."
- "Bố mẹ nó đi vào nam hết rồi, buôn hàng ra bắc hay sao ý, tuần sau mới về." – Thằng Tùng ở cạnh nhà T, bạn cùng lớp với mình nói
- "Thế giờ làm sao???" – Mình hỏi
- "Giờ đưa nó về chứ làm sao?" – N béo mặt mệt mỏi, chắc cũng chán ngấy ex
- "Ừ thôi để tao đưa về." – Mình nói, căn bản con N cũng là con gái, đi đường nhỡ xảy ra việc gì thì khổ. Cơ mà giờ nghĩ lại đây là ý tưởng ngu nhất của mình
- "Ừ thế mày đèo về đi. Tao về cái đã mẹ tao réo ầm ĩ lên rồi, chắc lại sắp bị chửi."
- "Ừ."

Mình cõng ex, đành gửi xe ở quán rồi bắt taxi vậy, lúc lên taxi vẫn còn nôn một bãi, mặt cậu tài xế trông đến thốn. Trên đường thì ex nói lảm nhà lảm nhảm, đại loại tình yêu là một con dao hai lưỡi, có thể cứa vào chim hoặc cứa vào mạch máu. Đùa tí chứ bố ex cũng chả dám nói câu ấy. Đi 15 phút thì đến nhà ex, mình lục cái túi mãi đếu tìm thấy chìa khóa mở cửa. Hỏi ex chìa khóa đâu thì chỉ cười rồi nôn. WTF? Ăn gì mà nôn ảo thế? Nôn mãi đếu hết à?? Chán chả buồn nói, lúc ấy mình cuống lắm, chả biết làm gì luôn, thôi đành vác cái của nợ này về nhà cho ngủ nhờ qua đêm vậy, chứ giờ mình cũng chẳng còn tiền mà thuê nhà nghỉ nữa, còn đúng 1 lít trong ví. Cõng ex ra ngoài, mình bắt taxi về, lúc về lại càng lảm nhảm nhiều hơn nữa, mệt mỏi và chán nản. Mình gọi điện cho mẹ mình mở cổng

- "Sao về muộn thế?? Linh cũng đi cùng à?" – chắc mẹ nhìn nhầm
- "Dạ không, đây là T."
- "Sao cái T đến làm gì?"
- "Thì uống say quá, nhà bố mẹ lại đi vào nam hết rồi, con đưa về nhưng không có chìa khóa nên thôi đành đưa tạm về nhà mình ngủ." – Mình nói
- "Ừ thôi đưa nó vào không lại cảm."
- "Dạ vâng."

Bế ex lên phòng nằm, thằng em mình mắt tròn mắt dẹt, mặt há hốc

- "AI thế anh??"
- "Bạn tao, hôm nay mày xuống phòng mẹ ngủ nhé."
- "Ơ thế còn chị Linh??"
- "Mày hỏi nhiều, đây là bạn tao nó bị say chứ bị gì mà Linh, mày hâm à?" – Mình bực
- "Mà đừng có nói gì với Linh đấy biết chưa?"
- "Dạ vầng."
- "Thôi xuống phòng mẹ đi, à lấy cho anh cốc nước cam trong tủ lạnh."
- "Ok đại ca"

Mấy phút sau ông nhõi mang lên, mình thì cũng chăm sóc qua loa cho ex, sợ cảm ra đấy rồi thăng thì ăn cám, lúc đấy còn sợ hơn việc ex bám dai như đỉa. Nhìn cũng thương, cũng tội tội, tóc tai mồ hôi mồ kê bết hết vào người. Mình cởi áo ra thay cho ex, phải nói là quyết tâm lắm mình mới dám làm thế. Cái áo ex thì bia, nôn, các thể loại mồ hôi mồ kê, muốn mửa cmnr. Ờ thì cũng nhìn sơ qua vòng một, chứ không dám cởi hẳn cái áo con. Giờ ngồi ngẫm lại, công nhận mà nói thì người ex cũng đẹp, cơ mà không thể bằng Linh được. Mình cũng cắn rứt lắm nhưng thôi chắc Linh sẽ hiểu và tha thứ, nhưng mà mình cũng chả dám nói với linh đâu

Mình lấy tạm cái áo phông của mình mặc cho ex, cũng vất vả lắm mới mặc được cho đấy. Mặc xong mình để cái chậu nhỏ cạnh giường, tối có nôn thì nôn ra đây. Cốc nước cam mình vẫn để trên bàn, đêm khát thì ex còn uống. Đắp tạm cho ex cái chăn, bật quạt nhẹ phe phẩy cho thoáng, xong xuôi mình xuống phòng khách nằm. Trước khi xuống thì có mở máy lên facebook thông báo cho các bác là không có chap. Xuống phòng khách nằm trên cái ghế salon, lạnh với muỗi vãi lúa, trằn trọc mãi mới chìm được vào giấc ngủ. Thấy tin nhắn của Linh, mình cũng rep lại đôi ba tin, xong rồi bảo em đi ngủ. Thật chứ mình cạn kiệt sinh lực cmnr, bế ex hết chỗ này rồi qua chỗ khác, 50 cân hơn chứ ít ếu gì. Cơ mà ham muốn của mình tự nhiên lại tăng, lại nghĩ về cảnh lúc cởi áo cho ex. Nhưng mình cố trấn tĩnh, mở cửa ra sân hít thở không khí lạnh buốt của đêm Hà Nội cái cho nó khuây khỏa, và nhất là cho dục tính nó bay hơi. Mãi sau mình mới vào nhà và chìm vào giấc mộng. Một ngày mệt mỏi.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Đạo Độc Tôn
BÌNH LUẬN