Logo
Trang chủ

Chương 142

Đọc to

Đến 12h trưa mình về, hôm nay mỏi quá với cả hôm qua có lỗi với Linh, mình phi về nhà với tốc độ ánh sáng cmnr. Về nhà đang thấy em ngồi xem TV với mẹ mình.

- Mẹ! – Mình chào mẹ.
- Hôm nay về sớm thế? – Mẹ quay ra hỏi mình.
- Anh hôm nay được nghỉ ạ mà về sớm thế?
- Anh nhớ mẹ với vợ quá nên về sớm hé hé. – Mình chém gió.
- Thôi xin ông tướng, chỉ được cái nói phét giống bố. – Mẹ mình bĩu môi.
- Ơ, con nói thật mà kêu nói dối.
- Tự nhiên hôm nay về sớm thế, Linh vào nấu cơm với bác đi con, không thằng H lại nhăn nhó.
- Dạ vâng hihi.

Mình mỉm cười hạnh phúc, lên nhà tranh thủ thay quần áo với lướt mạng mẽo tí. Tầm hơn 1 giờ nhà mới ăn cơm vì tiện thể chờ luôn bố về.

- Hôm nay bố lại về ăn cơm cơ? – Mình hỏi.
- Ừ, hết tiền đi uống bia, mày cho bố vay 500k đi ăn lẩu nhé? – Bố nói.
- Bố cứ đùa, tháng này bố đã đưa tiền cho con đâu.
- À ừ nhỉ. Thế thôi để tháng sau đưa luôn thể.
- Thôi bố đưa luôn đi, hôm nọ 20/11 con đã phải bỏ tiền ra ứng trước rồi.
- Thế mày lấy tiền đâu? – Bố hỏi.
- Con lấy tiền tiết kiệm với mẹ cho một ít.
- Thế mẹ cho là được rồi, cần gì bố cho.
- Thôi bố cho đi, mai con dẫn Linh đi ăn kem hé hé.
- Mày chỉ gái với gú là nhanh.
- Ơ hôm nọ bố chả nhận con dâu còn gì.
- Chẹp, cơ mà cũng tiếc, giá mà cái Linh chân nó dài 5cm nữa thì chỉ có chuẩn không cần chỉnh. – Bố mình chép miệng.
- Đang nói chuyện này bố lại xọ chuyện kia. Mà nếu chân Linh dài 5cm có khi đã chả yêu con.
- Mày kém tự tin thế, đàn ông phải tự tin lên gái nó mới nể con ạ.
- Cái đấy thì con cũng biết rồi.
- Chắc sung ống không có đạn, nên thiếu tự tin chứ gì. – Bố mình cười đểu, rồi vỗ vai cái đi vào trong nhà, mình đóng cổng rồi cũng vào nhà luôn.

Mãi mới ăn cơm, cũng khá đói. Bữa ăn đơn giản, canh cá nấu chua với cả thịt lợn luộc. Mình cũng không khoái ăn cá lắm. Ăn uống xong thì mẹ sai bố rửa bát, hé hé.

- Ông với thằng H rửa bát đi. – Mẹ nói.
- Ơ, tôi đi làm về mệt mỏi sao phải rửa.
- Tôi cũng đi làm, với cả cháu Linh học suốt ngày, về nấu cho 2 bố con ông ăn còn gì nữa.
- Đàn ông rửa bát, mất hết cả khí khái nam nhi. – Bố quạu.
- Thế có rửa không? Mai tôi đưa tiền uống bia nữa nhé?
- Ấy thôi, bu nó nóng thế, rửa thì rửa, đàn ông việc gì cũng phải làm. – Ông già xoay như chong chóng.
- H đâu, vào rửa với trẫm nhanh nào con. – Bố nói, em Linh thì cười tủm tỉm.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Đan Đạo Trường Thanh
BÌNH LUẬN