Logo
Trang chủ

Chương 144

Đọc to

Đuổi theo một hồi, 2 đứa điên này chạy loăng quăng qua loăng quăng, mình đề nghị bám theo chúng nó đến chỗ nào kín người, đỡ mang tiếng với ầm ĩ. Ông kia thì ừ ừ liên tục, chắc ngáo cmnr. 2 đứa nó lượn hết chỗ này đến chỗ khác, cuối cùng táp vào một tiệm café ngồi ôm nhau. Ông kia hùng hổ lắm rồi, mình cản mãi mới được, cứ bình tĩnh còn nhiều trò vui. Sau khi chụp vài cái ảnh chúng nó hôn hít, mình đi vào cùng 2 thằng.

- A Lan. – Mình giả vờ nói to.
- H… H à?? – Lan ngáo ngơ không hiểu gì đang mở to mắt.
- Ừ mình này hỹ hỹ. Ơ đây là …?? – Mình giả vờ, nhìn sang thằng ngồi bên cạnh.
- À ừ đây là… - Lan siêu nhân ấp úng.
- A Lan hả?? – Đến lượt Khánh Cứt bước vào, giả vờ ngạc nhiên, mình nén mãi mới không bật cười.
- Khánh à. – Lan siêu nhân mặt càng biến sắc, nhìn như con chuột kẹp.
- Ơ đây là ai thế … - Nó hỏi câu y hệt mình.
- Đây là … - Lan lại ấp úng.
- Thì ra cô lừa tôi. – Lúc này ông kia cũng vào, mình với Khánh quên đéo hỏi tên đấy. Trông nhìn cũng chất phết. Còn thằng bồ mới đi cùng Lan lúc này, người còn nhom, trông đĩ đĩ điệu điệu, gặp ông anh to con tát 1 phát chắc rụng luôn bộ nhá.
- Anh… Anh… sao anh ở đây? – Lan mặt tái đéo còn giọt máu.
- Cô cần hỏi gì nữa không? – Ông cao to đen hôi nói.
- Anh… - Lan siêu nhân cứng họng.
- Anh này là ai hả em? – Thằng cứt thối người gày còm bồ 2 của em Lan lên tiếng.
- Ai cái đờ mờ mày. – Ông kia tát cho nó một phát như trời giáng, mình với Khánh Cứt sợ vl.
- Thôi anh. – Khánh cứt vào can.
- Đúng là con fò đít cong vú sệ. – Nói rồi ông rút 5 tờ 1k ra, ném vào mặt em Lan. 1k nhé các thím, chứ không phải 100k.

Nói rồi ông bỏ đi, mình với Khánh Cứt cũng đi về, để lại Lan và thằng kia đang ôm một bên má quá đau vì bị tá. Nhìn mặt thằng bé ngu ngu, đến h mình vẫn không nhịn được cười. các thím cứ bảo em dìm hàng Lan siêu nhân, cơ mà nói thực mình khinh kiểu người như này lắm, lợi dụng quá mức.

Đi đường mà mình với Khánh Cứt cười như hai thằng điên, lúc về ông kia cũng cảm ơn cái, xong rồi cũng té gấp, chắc sĩ diện bị chà đạp cmnr. Haizz, nghĩ lại mà hả dạ.

Tối đến Linh sang nhà mình học, cũng chẳng có gì đặc sắc lắm, thằng em mình ngồi học ngay bên cạnh. Học được 45 phút thì nó nhờ Linh dạy tiếng anh, mai nó kt 1 tiết.

Ngày 24/11

Hà Nội, đêm phải gió. Cả ngày hôm qua chả có gì để mà kể các thím ạ. Ngày vắng Linh, buồn hơn chó cắn, haizzz. Thôi mình xin phép được next luôn xuống buổi chiều nhé. Hỹ hỹ.

Chiều ngủ dậy lúc 3h, Thắng CT rủ đi đá pes, ok quất thôi đang bấn. Mình với nó đi ra quán PS3 gần đấy đá, quán này kèm theo cả quán café luôn, có 2 em rõ xinh đang ngồi buôn chuyện, thấy mình với Thắng CT đi vào, cũng có chút bồi hồi xao xuyến đấy hỹ hỹ. Mà đếu hiểu, trời thì lạnh sun cả chim, em ấy vẫn quần đùi tới bẹn, áo thì mặc cái áo len dài. Mình với nhõi Thắng CT mặc quần dài quá khoác mỏng vẫn còn thấy rét nữa là. Đúng là thời trang hơn thời tiết.

Trận pes diễn ra nảy lửa vãi lúa. Trận đầu mình chọn PSG, gặp thím Ibra đỏ, quẩy cho REAL của thằng Thắng như đúng rồi ý. Trận sau mình chọn CHEL, nó chọn MU, anh Kagawa của nó chạy thật vãi lúa, lốp bóng ảo kinh. Thắng CT đá cũng bt, được cái bài rê rê rồi chọc khe, thi thoảng khó bắt phết đấy.

Đến chiều tầm 5h thì bọn mình về, đương nhiên nó trả tiền rồi. Và đây cũng là mở màn cho buổi chiều kinh hoàng của mình, cái đệt. Nghĩ lại giờ thấy đen vãi.

Đang đi lượn lờ bờ hồ, rồi lượn ra vài công viên vườn hoa tí cho thoáng khí + với tia vài em xinh tươi. Đang đợi đèn đỏ, thấy một em đi con Liberty màu xanh tím than, nhìn dáng chuẩn thôi rồi. Để tóc đuôi gà, đội mũ bảo hiểm, chân đi đôi tông đơn giản mà rất có điểm nhấn. Em mặc cái quần vải bó sát, chân hơi cong tí nhưng dài miên cmn man, nhìn cũng muốn đi tù lắm. Đùa tí chứ mình trong sáng bm ra ý.

Đang máu, vừa đèn xanh cái mình bám theo nàng ngay. Cũng chỉ vui vẻ thôi chứ không phải ham hố xin số làm gì. Tò mò thôi ý mà các thím hỹ hỹ. Đường cũng đông, cơ mà mắt mình cứ ngoái ngoái nhìn theo em ý. Đến cái ngã tư thì thôi ăn hành, đệt. Có một bác bán hoa quả đang đi ra ngõ, mình thì mắt cứ trớn lên nhìn em ý, và cái gì đến cũng đến. Mình quẹt vào bác bán hoa quả, mình ngã sõng soài ra đất, may mà tay mình kịp phản xạ nên chống được xuống, chứ không thì bới đất tìm răng cmnr. Bác bán hoa quả thì không sao cả, may quá. Mình đứng dậy dựng xe, xin lỗi bác rối rít. Người đi đường nhìn mình như đúng rồi, ngại vãi. Quần thì bị thủng một lỗ, đầu gối hơi đau do đập xuống đất. Lết về nhà với cái thân xác tả tơi, may mà mẹ không hỏi chứ không mình đếu biết trả lời ntn nữa.

Nói chung hôm qua đen như mực ý. Chả muốn kể lại nữa đâu híc híc.

Đề xuất Voz: [Hồi Ký] 11 năm
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện