- A, đến sớm thế? – Nó cười toe, trông như thằng thiểu.
- Thế cái vụ chị năm 4 của mày như nào?
- À đây đây, đúng là chiến hữu, đây, giờ mày ngồi làm cho tao mấy cái này thành một file Power Point chuẩn men là ok.
- Làm clgt?
- Đây có hết rồi, chỉ việc ghép vào thôi. Phim ảnh đủ hết.
- Cơ mà nói về clg??
- Thì tệ nạn xã hội, vv… blah blah. – Nó nói một hồi, mình cũng đếu hiểu gì luôn.
- Ờ rồi làm mẹ nhanh còn học nào.
Làm lụng vài phát, cơ mà mình cũng đếu hiểu đầu cua tai nheo như nào, đếu biết trình bày thế nào cho nó chuẩn, thôi kệ, tạm gác chiến dịch. Và mình lục laptop thằng Duy Dê, mở lên thấy ảnh đứa con gái nào ý, chắc chị năm 4, cơ mà cũng bình thường không xinh, theo mình là xấu.
- Đây là con mày cưa xấu nhất tao từng xem.
- Ối đờ mờ, nhiều con xấu hơn nhiều.
- Ấy chết buột miệng. – Nó lỡ lời, cười vãi cả lá. Hôm nay ông Khánh Cứt đi ăn giỗ bà ngoại hay sao ý, nghỉ học nhờ mình báo danh hộ.
Và kia, Lan Siêu nhân huyền thoại đã đến rồi, vẻ mặt rất chi thản nhiên, dự là sắp có chiêu kịch độc giở ra với mình đây, tại hạ sẽ tiếp chiêu hỹ hỹ. Cơ mà vẫn phải đề cao cảnh giác, cáo già thứ thiệt cmnr.
Cả buổi học thì không có gì đặc biệt ngoại trừ cái việc quá shock với nội dung ôn tập sắp tới huhu. Giờ mới thấm thía bao nhiêu ngày mượn laptop Duy Dê ngồi viết chuyện, và hậu quả của nó là chiều mình phải đi trong giá rét một vòng quanh Hà Nội để mượn vở mấy bạn học giỏi. Nhục hơn con trùng trục.
Trưa khoảng 12h45 mình về đến nhà, trời hơi lất phất mưa nữa, khó chịu vãi mía. Về nhà thì đã nghe thấy tiếng của Linh rồi, cơ mà không lầm thì có cả tiếng cái Hoa nữa, huhu còn đâu không khí riêng tư của gia đình đầm con bà ấm.
- Anh về rồi hả? – Linh cười toe chạy ra cổng đón mình.
- Vợ đợi anh lâu không?
- Lại gọi thế rồi, em không cho gọi mà. – Linh xịu mặt, nhìn như trẻ con, yêu thế.
- À ừ anh nhầm hỹ hỹ. Mà em đang nấu cơm hả?
- Dạ nấu xong xuôi hết rồi, chờ anh về đấy hihi.
- Ối giờ thương thế chứ lị, ra anh thơm cái nào hỹ hỹ.
- Anh này, chị Hoa đang nhìn kìa.
- Nhìn kệ nó hỹ hỹ.
- Thôi vào ăn cơm đi anh, nguội rồi.
- Ừ để anh thay quần áo cái cho thoải mái.
Lên phòng thay bộ quần áo cho thoáng khí, mình rửa mặt mũi tay chân rồi xuống nhà ăn cơm.
- Cả nhà chờ mỗi mình mày thôi đấy. – Mẹ nói.
- Thì giờ con mới đi học về mà.
- Có mà anh đi la cà ý, làm em đói meo. – Cái Hoa nói vào.
- Ờ con lợn tham ăn.
- Thôi ăn đi, suốt ngày chành chọe nhau. – Mẹ cũng quý Hoa, nó cũng biết điều với chăm chỉ, cơ mà nó cứ nhõng nhẽo với mình, muốn đấm cho cái.
Cả bữa ăn nói chuyện cũng khá nhiều, cơ mà mình chả nhớ câu chuyện bắt đầu từ đâu nữa, nên không xâu chuỗi được thành một câu chuyện hoàn chỉnh, lần này thì Linh nói khá nhiều chuyện với Hoa, chắc cũng dần dần thân thiết.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Đạo Chi Thượng (Dịch)