Logo
Trang chủ

Chương 150

Đọc to

Hà Nội, mùa đông, chân không tất, và sâu không sun ?. Đùa tí chứ trời rét thế này không sun em gọi bằng sư phụ. Đêm qua ngồi nói chuyện với một bạn theo dõi chuyện hàng ngày của mình, mãi đến khuya mới ngủ, trời thì lạnh mà mình mặc mỗi cái áo ba lỗ, quần đùi, hơi bị hoành tráng. Cơ mà đêm nằm co ro vì thằng nhõi em mình nó kéo hết chăn, nửa đêm tỉnh giấc mộng vì quá lạnh. Mịa, đang đoạn nắm tay thánh nữ mà tỉnh giấc, bực không để đâu cho hết.

5h hơn mình mới dậy, trời tối đen như mực. Mở cửa ra ban công hít một hơi dài, cái lạnh tràn vào sống mũi, tê hết cả mũi, cơ mà rất sảng khoái, mình thích thể loại này lắm. Vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, mình xuống nhà ăn sáng. Dạo này thằng nhõi con dậy sớm đáo để, mình còn dậy sau nó mới ác.

- Anh H giờ mới dậy mẹ ơi. – Chưa gì nó đã lèm bèm với mẹ mình.
- Xuống ăn sáng đi rồi đi học này H. – Mẹ nói, hôm nay mẹ xào bún với rau cần thì phải, món này thì ngon đừng hỏi củ tỏi rồi.
- Dạ vâng, bố đâu mẹ?
- Đang rửa mặt kìa, hôm qua uống rượu mãi tối khuya mới về.
- Bà cứ nói thế, tôi đi ngoại giao chứ có ham chơi gì đâu. – Bố từ trong nhà tắm đi ra.
- Vâng, suốt ngày ngoại với giao. – Mẹ mình bĩu môi.
- Lại bản tình ca mùa đông rồi. – Bố lắc đầu ngao ngán, mẹ mà đã máu lên thì nói như đúng rồi.
- Thằng H sắp thi chưa? – Bố hỏi mình.
- Dạ sắp rồi bố, có lịch rồi ạ.
- Thế học hành cho hẳn hoi, trượt thì thôi cho về nhà đi móc cờ ứt.
- Đang ăn bố nói mất vệ sinh thế. – Mình chau mày.
- Anh ý toàn chơi game đến 1 2 giờ sáng bố ạ, con bị ánh sáng từ máy tính chiếu vào mắt không ngủ được huhu. – Thằng nhõi con nó mách lẻo.
- Lại xem phim “hành động" hả? – Bố lườm mình.
- Làm gì có, con nói chuyện với bạn một tí, nó ở nước ngoài nên phải nói chuyện giờ đấy. – Mình bịa đại ra.
- Chat sex à? – Bố lại lườm mình, sao cái gì ông già cũng biết nhỉ.
- Sặc, bố chỉ nói lung tung.
- Thế không thì là gì?
- Thì con nói chuyện với Linh một tẹo.
- Mày, cả ngày ôm ấp nó rồi không chán à mà đêm nói chuyện nữa?
- Đúng đấy, từ sau không nói chuyện nữa cho em nó còn ngủ nghỉ. Thảo nào dạo này mẹ thấy mắt nó thâm quầng, hóa ra tại mày. – Mẹ nói, toàn bênh con dâu.
- Dạ vâng. – Mình cũng chỉ biết ngậm ngùi ăn.
- Thằng nhõi kia, chờ đấy, tao xử mày sau. – Mình nói với thằng em.
- Bố ơi anh H đánh con. – Nó lại mách lẻo.
- Cho nó đánh cho mày chừa tội mách lẻo. – Bố thản nhiên gắp miếng giò.
- Bố toàn bênh anh H. – Nó phụng phịu, đúng là vẫn cái chất trẻ con.
- Mày gì mà õng ẹo như con gái thế? Đàn ông là phải mạnh mẽ lên, như bố này, vâm chưa? Vạm vỡ chưa? – Bố nói rồi gồng cơ bắp lên, đến bựa.
- Bố cứ đùa, tầm con chưa có cơ bắp, phải vài năm nữa mới có. – Nó lí lẽ, chuẩn phết.
- À đúng, quá chuẩn. Đúng con bố, cái gì cũng biết. Thế súng ống dạo này thế nào? – Bố cười cười với nó.
- Súng là cái gì ạ?
- Súng là súng, mà ống là ống. Không hiểu à? Kém thế? – Mình nói chen vào.
- Hai bố con chỉ làm hư thằng út. Thôi ăn nhanh còn đi học kìa H. – Mẹ nói.
- Dạ.

Ăn xong mình xúc miệng lại phát cho nó thơm mồm bổ phổi, chứ như em Lan thì là không được hỹ hỹ. Mình mở điện thoại nhắn tin chúc buổi sáng cho Linh phát, lâu lắm rồi quên cái món này, cơ mà chắc Linh vẫn đang ngủ. Phóng trên con SX huyền thoại, cơ mà cũng khá là hao xăng, đến trường với niềm hân hoan vô bờ bến với việc sắp được gặp chị năm 4 thằng Duy Dê mới cưa, cơ mà cũng tiu nghỉu vì lạnh sun sâu ?. Đùa tí chứ mình trong sáng bm. Đến lớp hôm nay vắng tanh, có mỗi bạn gì gì ý tên là gì ý mình cũng chả nhớ. Ngồi chờ một lúc sau Duy Dê mới đến.

Đề xuất Voz: Độc hành – Hành trình vào cõi chết
BÌNH LUẬN