(Lại nói đến cái vụ cho tay vào má sờ sờ. Hồi năm lớp 12, gần gần dịp noel, có cái bạn tên là Mai hay là Hoa ý mình chả nhớ, giờ nhớ mỗi mặt. Lúc ấy thì mình đang cưa cẩm ex rồi, cơ mà bạn này vẫn sấn sổ lắm. Tối hôm ấy cả bọn rủ nhau đi ăn ốc mừng giáng sinh, ex mình không được đi vì bố mẹ cấm. Đang đứng chờ vài thằng ở chỗ tập trung, thì bất ngờ có đứa từ đang sau, tay lạnh cóng như l` ma ý, áp vào má mình.
- Ôi cái đệt thằng nào sờ má bố đấy? – Mình thốt lên.
- Bỏ ra không bố đấm bỏ mẹ giờ. – Lúc này Hoa hay Mai gì ý, thôi tạm gọi là Mai nhé các thím, vẫn im lặng không cười không nói.
- Cái đệt, bố cáu rồi đấy. – Nói rồi mình bực, huých mông ra đằng sau một phát, quay lại đạp một phát vào bụng con bé, con bé ngã quay đơ ra, lúc ấy thì mình đéo tin vào mắt mình khi đấy là Mai nữa.
- Ô Mai à? Có sao không? – Mình luýnh quýnh.
- Đồ vũ phu. – Mai khóc, nhăn mặt nói.
- Mình xin lỗi, mình không cố ý.
- … - Nó khóc to hơn, bỏ về nhà. Từ hôm ấy nó bơ mình luôn, và tối đấy thì bọn con gái cũng bỏ về, cạch mặt mình, đến an ủi Mai.
Và thế là từ đó, tiếng tăm của mình càng ngày càng nổi).
- Hâm, vào đây ôm anh cho đỡ lạnh – Trở về thực tại với mình và Linh.
- Hihi, anh H hâm.
- Thôi lên gác học bài đi em.
- Dạ vâng.
Mình với Linh lên gác học, đang học được nửa tiếng thì cái Hoa nó vào.
- Anh cho em mượn máy em học.
- Ờ. Thế anh lên phòng mày học.
- Không được, phòng em phòng con gái, ai cho anh tự tiện vào.
- Thế anh phòng con trai, ai cho mày tự tiện vào.
- Em vừa xin phép rồi mà.
- Phòng mày có cái gì đâu, hôm nọ anh lên học rồi mà. Lắm nhọt.
- Không được là không được, em cấm.
- Ơ hay con bé này, hôm nay làm sao thế?
- Em không biết, anh với Linh học đâu thì học, đừng học ở phòng em.
- Thế sao mày học phòng anh? – Con bé này ngang như cua.
- Vì em học trực tuyến, phòng em không có máy tính.
- Thế giờ mày muốn anh làm sao? – Hơi bực rồi đấy.
- Em không biết, anh học đâu thì học, đừng học phòng em.
- Thế anh học ở đây. – Mình nói.
- Nhưng em học trực tuyến rồi.
- Thì sao?
- Thì không có chỗ cho em ngồi.
- Mày lắm chuyện quá. Anh lên phòng mày học, đi em. – Nói rồi mình kéo tay Linh.
- Em không cho anh lên - Nó dang tay ra thách thức, bóp vếu chết giờ. Đùa tí chứ mềnh trong sáng bm.
- Mày lắm chuyện quá. – Mình nói to.
- Thôi anh, em với anh xuống phòng khách học cũng được. – Linh níu tay mình lại.
- Học làm gì có đèn học với cả bàn, ngồi đau lưng lắm.
- Hóa ra anh coi người ngoài hơn người trong nhà. – Hoa nó cười khỉnh, đệt, thú thực mình chỉ muốn đạp cho nó cái.
- Mày nói gì. – Mình cáu lên rồi đấy.
- Em nói sự thật thôi.
- Nào không cãi nhau nữa, có gì thì từ từ nói. – Mẹ mình lên, trừng mắt.
- Mẹ xem nó ngang ngược không kìa.
- Thôi em về đây anh ạ. – Linh mặt hơi buồn, hình như mắt hơi rưng rưng.
- Cháu chào bác cháu về ạ. Em chào chị em về – Linh chào mẹ mình rồi đi xuống dưới nhà, mình chạy theo em.
- Từ đã Linh. – Mình kéo tay em lại.
- Em đừng suy nghĩ nhiều, chắc nó có việc gì đấy thôi, không phải nó là người như thế đâu. – Mình cố giải thích và trấn an em.
- Dạ vâng, chắc chị ý có việc gì đó. Không sao đâu anh. – Em quẹt nước mắt, mình khó xử quá.
- Thôi em về đây, để khi khác em sang. – Linh nói.
- Ừ thế để anh đưa em về.
- Dạ thôi có mấy bước chân mà anh, em tự đi cũng được, lạnh lắm anh đừng ra ngoài nhé. – Nói rồi em kéo lại cổ áo cho mình.
Mình chả cần đợi, ôm em vào lòng, ôm chặt lắm, cơ mà được một lúc thì ông già đi ra, cười mình cái. Mình với Linh giật bắn mình, cũng ngại nữa. Linh ngượng quá chạy về luôn, đúng là Linh Hâm hâm hỹ hỹ.
Đề xuất Nữ Tần: Ta Tại Tu Tiên Giới Siêu Nghiêm Túc Dời Gạch