Và turn 2, đến lượt em siêu lác cốt – Ban Mai … Đờ mờ tên thì đẹp mà người thì … ủ ôi…. Ban Mai, là một học sinh đơ đơ của lớp. Mình không thể tả được bạn ý như nào nữa. Dáng người thì cũng tàm tạm bình thường không xấu quá, không gù giếc gì cơ mà phải nỗi chân rất nhiều hoa Sở dĩ mình biết nhiều hoa hay không là do Khánh Cứt tiết lộ… Mặt của Ban Mai thì mình cho - 2 điểm. Nói thật chứ cái mũi to + hếch chả liên quan đếu đến mặt, mình nhìn đã thấy hoảng cmnr. Hơn nữa hàm răng si ca vâu rất là bảnh chọe, như hù dọa người đứng đối diện. Được cái là nhà đại gia, toàn SH đi học. Sở dĩ mình gọi Ban Mai là đơ cũng có nguyên do của nó. Học thì không chịu học, suốt ngày Cây Bóp (mình nói thế chứ không hề có ý antifan K- pop nhé), hình như là fan cuồng Suju thì phải. Có đợt thực hành Hóa năm 1, mình vẫn nhớ như in cái cảnh tượng ấy …. Mình ngồi ngay sau Ban Mai, cơ mà khác nhóm. Cái hôm ấy cả nhóm mình đang hăng say viết báo cáo để nộp cho thầy, thì mình bỗng giật mình, điêu đứng. Ban Mai… người con gái răng vâu ấy, đ’ viết báo cáo cái gì, ngồi chơi từ đầu đến cuối, rồi lúc bọn mình đang hăng say viết thì nó làm cái hành động khiến mình rởn tóc gáy:
- "Chụt ! Chụt ! Hihi chồng mình có khác, đẹp trai quá, yêu chồng quá." – Ban Mai nó cầm cái hộp bút có in hình Suju, giơ lên ngang mặt rồi hôn lấy hôn để, vừa hôn vừa cười rất là tởm lợm.
Mình + Khánh Cứt + Duy Dê, ba thằng nhìn nhau hững hờ chả nói câu nào, rồi cắm mặt làm bài tiếp Thật sự shock vờ lờ các thím ạ.
Tiếp tục với ngày 8/3. Lúc Ban Mai đi lên, mình đã thầm chắp tay phù hộ: "ông trời ơi, cầu cho con đừng dính, con mà không dính con thề chiều nay về con tắm luôn "Đùa tí thôi, chứ ai mà nhớ được từng chi tiết nhỏ nhặt thế Và như thế, Ban Mai khẽ thò tay vào cái hộp giấy, từ từ mở mảnh giấy mang tên thằng xấu số ra, và…
- "Bạn H." – Nó đọc cái tờ giấy, mà mình như chết lặng, còn bọn Khánh Cứt + Duy Dê thì khỏi phải nói, cười như đười ươi dẫm cứt.
- "Ôi cái đệt, chúc mừng bạn đã trúng giải độc đắc, ăn lô kép trong ngày." – Duy Dê cười ra cả nước mắt.
- "Này tao bảo, tối về om con đề, có khi lại trúng, đen tình đỏ bạc mày ạ." – Khánh Cứt vào hùa, đờ mờ cả lũ con trai cười mình không ngớt, chán nản vãi lúa.
- "Tặng bạn này hihi." – Mình cười ra nước mắt, đờ mờ đen vờ lờ.
- "Mình cảm ơn hihi. Mình mở quà ra được không??" – Con bé nhí nha nhí nhảnh, trông giả tạo vãi lúa.
- "Thôi về nhà rồi bạn hẵng mở." – Nói cho nó oai, chứ quà mọe gì đâu. Mình lấy 10 cái chun vòng, cho vào hộp giấy bé bé rồi gói lại, trông món quà rất là dễ thương. À tiết lộ là quà của bạn Thúy cũng là 10 cái chun vòng để buộc tóc nhé
- "Ừ mình cảm ơn H hihi." – Nó nhé răng ra cười, bộ răng của nó như muốn đâm vào mặt mình, sợ hãi tột độ…
Hơi lan man tí hề hề sr các thím
Trở lại với chuyện sáng nay. Mình vào chỗ ngồi, giở điện thoại ra nhắn tin cho Linh:
- "Nàng của ta dậy chưa vậy?"
- "Dạ em dậy rồi, em đang ăn sáng này hihi."
- "Ớ đang ăn mà nhắn tin, không sợ mẹ vợ với bố vợ đánh hả?"
- "Hihi, bố mẹ em đi làm rồi, còn mỗi em ở nhà thôi hihi."
- "À chiều anh chở đi học nhé, mưa ướt bẩn lắm."
- "Dạ vâng, nhưng mà anh phải mặc áo mưa cẩn thận đấy, tẹo nữa về mà em thấy ướt, là em giận đấy nhé" - Ù ôi được vợ nhắc nhở, sướng vờ lờ các thím ạ
- "Rõ thưa sếp ! Thôi anh học đây bb em."
- "Chào anh yêu, anh ơi hôm nay em mệt quá." – Bất ngờ thằng Duy Dê nó nhắn tin cho mình với nội dung vờ lờ như này.
- "Hả, em mệt như nào? Có cần anh mang thuốc cho không?? Hỹ hỹ hỹ ôi cưng quá cơ." – Mình nhắn lại trêu nó, nào ngờ đâu đúng lúc này tin nhắn của Linh đến với nội dung "Dạ, anh học đi hihi ". Thế là cái tin nhắn mình định gửi cho Duy Dê, lại thành gửi mẹ nhầm cho Linh, bực vờ lờ.
- "Anh nhắn cái gì thế???" – Mình thì ban đầu cũng không để ý, đến lúc Linh nhắn cái tin này thì mình mới nghi nghi.
- "Ơ anh nhắn gì đâu??" – Mình chưa hiểu lắm, cơ mà giở thử full tin nhắn ra, thì đã quá trễ.
- "Anh vừa nhắn cho đứa con gái nào hả?" – Linh nhắn.
- "Đâu, thằng bạn anh ý mà, nó trêu thôi."
- "Bạn gì mà nhắn như thế này? Anh nhắn với đứa nào?" – Linh rep lại rất nhanh, chắc đang tức đây…
- "Ôi thương ghê gớm hỹ hỹ, hân lầy cho em thơm 1 cái nào… À hôm nay điểm danh cho em nhé, yêu anh nhìu nhìu." – Tin nhắn của Duy Dê đến, bực quá mình rep lại thằng Duy Dê luôn: "Yêu yêu cái lồng, bước ! ". – Đờ mờ đúng là tình ngay lý gian.
- "Đâu anh có nhắn với đứa nào đâu, thằng bạn anh nó trêu ý mà." – Mình nhắn cho Linh.
Chờ mãi chả thấy Linh rep, cơ mà vào tiết nên mình cất điện thoại, cả buổi cứ giở điện thoại ra hóng tin nhắn của Linh cơ mà chẳng có. May quá có cái lap thằng Duy Dê, Khánh Cứt nó cầm về để chép phim JAV. Mình lên mạng giết thời gian một tí.
Đến trưa, khoảng 12h hơn tí thì mình về, tại hôm nay bãi gửi xe đông vãi, mãi mới lấy được, đã thế còn bị xe của cái đứa cứt thối nào nó chạm vào, bẩn hết cả quần, mình quay lại nó còn nhìn mình với ánh mắt kiểu như là: "mày đi chậm thế, bà đâm cho phát là đúng rồi, nhìn cái giề? "Đờ mờ tức ói máu. Phóng xe về nhà với tâm trạng lo lắng vì cơn thịnh nộ của bà chằn, mình đi đường mà toàn nghĩ đến đâu đâu. Cuối cùng cũng về đến ngôi nhà thân yêu, mình cố rồ ga cho nó to to để Linh ra đón, cơ mà chả thấy ai:
- "Về rồi hả?" – Mẹ ra hỏi mình.
- "Dạ vầng con vừa về."
- "Linh đâu hả mẹ?"
- "Nó đang ở trong bếp kia kìa."
- "Dạ vầng, con lên thay quần áo cái rồi ăn cơm." – Mình nói, cởi cái áo mưa ra, rồi lên phòng luôn. Thay quần áo rửa ráy mặt mũi cho sạch sẽ, trời mưa bẩn thỉu ghét thật.
Đề xuất Ngôn Tình: Mộ Tư Từ (Bạch Nhật Đề Đăng)