Logo
Trang chủ

Chương 188

Đọc to

Mình với Duy Dê ngồi vào ghế bên tay phải, cái Phương – người yêu Khánh Cứt thì đứng gọi điện gì ý, chắc rủ thêm đồng bọn. Được cái con bé cũng lễ phép, dù hơn mình 1 tuổi cơ mà cứ gọi anh đều, nghe cũng nuột. Chỉ sợ bố Khánh này đần đần gà mờ, bị con cáo nó chăn thôi. Khoảng 15’ sau, thì đồng bọn của cái Phương nó đến, lúc này mình với Khánh Cứt cùng Duy Dê đang chém tơi bời cmnr. Mấy đứa bạn của ẻm Phương thì toàn con gái, full 8 em thị nở, trông cũng kháu lắm, cơ mà toàn mấy cháu nhuộm tóc, mình đếu khoái. Cả lũ mở bia, nước ngọt, cắt bánh gato ầm ỹ, xin phép các thím mình không rì viu cảnh này, vì mình không thấy thoải mái ở những cái nơi ồn ào như thế. À có cái đoạn trước lúc cắt bánh, Duy Dê đứng lên trịnh trọng tuyên bố

- A nhô. Xin cả nhà 1 tràng pháo tay, để chúc mừng Mai Phương của chúng ta, thêm một tuổi mới. À thì nhân danh là đàn anh Khánh Cứt, à nhầm đàn anh của người yêu của Mai Phương, có nghĩa là Khánh, đang ngồi cạnh mình đây, mình xin có đôi lời gửi đến Mai Phương, cũng như gửi đến Khánh. Sang tuổi mới, chúc Mai Phương thêm xinh đẹp, thành công trong học tập cũng như trong cuộc sống, và chúc cho tình yêu của em cùng với Khánh đâm hoa nảy lộc. À nhân đây cũng xin nói với Khánh một câu như thế này. Mai Phương là người tốt, nhân danh đàn anh của chú, chú phải cố gắng nâng niu và trân trọng người yêu chú, Lại nhớ mấy năm trước, hãng dép Bitis đã có câu slogan "nâng niu bàn chân Việt" thì anh khuyên chú, chú hãy "nâng niu người yêu Việt" của chú nhé. – Nó cười cười, bọn con gái thì cười ầm ĩ, cái đờ mờ con chó này nói duyên ra phết.

- Rồi, cả nhà dô 1 phát cho nó khí thế nào. 1 2 3 zô, 2 3 zô, 2 3 uống. – Toàn nước ngọt, mà mấy bố dô như đúng rồi

Mình cả buổi chỉ ngồi trầm ngâm nhìn mọi người hát hò ăn uống, cũng định rống vài bài đấy, cơ mà tự nhiên nhớ Linh hay thế đếu nào, mình chả muốn hát nữa. Đang ngồi ăn ít bò khô, thì mình thấy có tin nhắn

- Alo. Chim sẻ gọi đại bàng.

- Gọi gọi con cò, đứa nào đấy. – Mình nghĩ đứa bạn nào của mình nó trêu, nên nhắn lại như thế

- Á á, anh H chửi bậy hehe

- Ai đấy?

- Đoán xem đi hé hé.

- Đoán cái cục cứt. Mệt quá, thôi nhé. – Mình nhắn lại

- Đanh đá, em Ly nè hehe. – Hóa ra con Ly

- Sao em biết số điện thoại của anh? – Mình bất ngờ vờ lờ ra ý

- Bí mật keke. Anh đang làm gì thế?

- Anh đang bận, nói chuyện sau nhé. – Mình ngắt luôn tin nhắn, cái kiểu như này mình không thích lắm, các thím nào nói chảnh, hoặc đại loại "nhiều gái theo nên chảnh "là mình đấm phát chết luôn. Tính mình nó thế, hơi khó gần một chút, nên các thím đừng nói em, tội nghiệp

Ngồi đến khoảng 6h, lúc này chúng nó gào thét đã khản cổ, và cái màng nhĩ của mình cũng khản vờ lờ. Duy Dê có ý định tăng 2 ốc luộc và nem chua rán, khoảng đến 8h là về. Mình từ chối, nghĩ bụng còn bao nhiêu bài tập ở nhà, rồi thì mượn vở mấy đứa để chép bài mà cũng đã chép xong đâu. Mình chào chúng nó rồi về trước, Duy Dê cũng thông cảm, nó an ủi mình bằng một quả rắm to ơi là to (tất nhiên là lúc đấy không có mặt các em gái)

Tối đến cơm nước xong xuôi, mình lên nhà học bài, khoảng đến 10h hơn thì mình nhắn tin cho Linh

- Đang làm gì thế người đẹp

- Em đang học này hihi. Mà xì

- Xì gì?

- Cả ngày chẳng thèm nhắn tin cho em gì cả, xì````````````

- Xì cái bánh mỳ. Anh xin lỗi, hề hề. Anh đang bận cái đống bài tập, mỏi quá híc híc

- Em cũng đang học này. Cố lên ù pa, em với anh cố học xong, rồi mình lên yh nói chuyện nhé hihi. À thôi, hay tối anh ru em ngủ nhé.

- Hả, ù pa cái gì. Dở. Ừ rồi học đi, tí nữa anh ru ngủ

- Hihi, Anh H hâm hâm hâm. Lêu lêu, em học đây.

Mình cũng chả nhắn lại cho Linh nữa, biết là cả mình và Linh đều bận học, nên mình không dám làm phiền, sợ ảnh hưởng đến kết quả, 2 sếp bên nhà vợ lại lèo nhèo rồi nghĩ mình thế này thế nọ, mệt lắm.
 

Đề xuất Voz: Yêu Người IQ Cao
BÌNH LUẬN