Logo
Trang chủ

Chương 189

Đọc to

Tuy là thứ tư, nhưng mình vẫn phải học bù, chán vãi lúa. 5h hơn mình dậy, nhắn tin chào buổi sáng tốt lành cho người đẹp tên Linh phát đã.
- Dậy đi Linh dở ơi
- Em dậy rồi, xì, gọi người ta là dở, đấm cho cái giờ.
- Á à, thách luôn đấy nhé hỹ hỹ. Thôi anh chuẩn bị đi học đây
- Hả, thứ 4 mà anh cũng phải học hả?
- Ừ, chán quá Lại mất một buổi sáng bên người vợ thân yêu rồi hỹ hỹ
- Xì, thôi trưa về em nấu cơm cho, chiều nay em được nghỉ cả chiều mà hihi
- Chuẩn rồi, hỹ hỹ. Thơm cái nìa, chụt. – Nhắn xong mình vào nhà tắm rửa mặt đánh răng, thay quần thay áo mồm miệng thơm tho rồi xuống nhà dắt xe dông thẳng đến trường.
Dạo này mình hơi bị củ chuối, nhắn tin với Linh mà cảm thấy pê đê vãi lều. Với cả gần đây mình cũng chả ăn sáng ở nhà nữa, toàn đến trường rồi mới ăn. Tại vì dậy muộn, ăn sáng mình sợ k kịp giờ đi học. Phi xe đến trường trong cái thời tiết cũng hơi lạnh lạnh, cơ mà sáng nay thì cũng đã có tí nắng gọi là, trời cũng khá là đẹp, lâu lắm rồi mình mới được tắm nắng. Thiếu ánh nắng đã lâu, bộ lông rậm rạp của sâu hư nghe có vẻ khá là thưa thớt. Mùa hè ăn mặc thoáng thì có mà tốt như rừng amazon. Đùa tí chứ mình trong sáng bm, ý mình là cái cẳng gà của mình, chứ k phải cái …. Gì đâu nhé các thím.

Đến lớp, mình đã thấy Duy Dê lăm lăm con ip5 trên tay. Mả mịa nó nhà có điều kiện, thay người yêu như thay áo, tay điện thoại như thay ba con sâu, chả bù mình nghèo kiết xác, trên răng dưới rổ củ từ đơn thương độc mã.
- A thằng em, thế hôm qua tăng 2 như nào? – Mình vào hỏi Duy Dê
- Xời, ủ ôi sướng lắm em ạ. Chú k đi quả là hạ sách cmnr. Hôm qua anh xin số đc 2 em ngon nghẻ vòng 1 tận 91 nhé
- Mày cầm thước đo rồi à mà biết 91? – Mình hỏi
- Cái đệt, bao năm lăn lộn tình trường của anh, chả nhẽ đến cái vòng 1 mà lại còn k biết là size bao nhiêu, là còn làm thằng đàn ông làm gì? – Nó kháy đểu mình đây mà
- Con tó, bố đếu biết, mày xoáy đểu bố à?
- Ấy ấy, chú mới sáng chưa đánh răng, mồm thối thì đừng có lên tiếng. – Nó xua tay
- Tiên sư bố mài.
- À mà hôm qua, có em hỏi chú. Nó bảo: "ủ ôi nhìn anh kia lạnh lùng, mặt đần đần như bị ỉa đùn ý, hấp dẫn ghê hihi "– Duy Dê tả, mà nó giả giọng con gái, nghe buồn cười vãi lúa
- Cái đệch, đấm bỏ mọe giờ. Thôi hỏi thăm gì, anh có vợ con đàng hoàng rồi, gái á?? Muỗi nhé. – Mình vênh mặt
- Kém. Quá kém. Đàn ông, là phải năm thê bảy thiếp, là phải cái kiếp đào hoa, là phải vùi dập hàng nghìn bông liễu, là phải dẫm đạp hàng triệu con tim. Ấy mới là đàn ông đẳng cấp. – Nó vỗ bàn cái độp
- Cái đù, chém gió vờ lờ. Tao là con người của đảng, đéo quan tâm mấy việc ấy đâu. Nói chung là tìm được người mình yêu rồi thì kể cả say nắng cũng k được phép.
- Bố ông tướng, lý sự như kiểu phó giáo sư ý. Giờ mới là yêu vớ vẩn, cứ thỏa chí tung hoành đi, đời còn dài, yêu vài em cho nó biết mùi đời, sau mà chọn vợ cho nó chuẩn, chứ cứ ru rú 1 em… Vứt !
Nó nói, mà mình lại tự ngẫm lại bản thân. Haizzz, nhớ lại cái thời vẫn còn tụt quần cho bạn gái búng chim, hay là cái thời mà con sâu bé nhỏ của mình vẫn chỉ là một cái kén. Cái thời đấy, còn chưa biết rõ nụ hôn đầu đời nó ngọt ngào như nào, vậy mà… vậy mà cái tính sát gái thiên bẩm, nó ăn vào máu mình cmnr. Không phải khoe chứ hồi mẫu giáo, lúc ăn cơm buổi trưa, thì ngồi bên cạnh mình lúc nào cũng là 2 em chân dài. 1 em là bé Hương học cùng lớp, còn 1 em kia là "cô giáo "của bọn mình. Sở dĩ cô giáo lúc nào cũng ngồi cạnh mình, vì hồi đấy mình lười ăn vl, toàn cô phải bón mới ăn.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Gian Thương [Dịch]
BÌNH LUẬN