Ba tiết còn lại, mình như người mất hồn. Chuyện chẳng có gì mà ex phải tỏ ra như thế hết. Càng làm thế thì mình càng cảm thấy sợ ex mà thôi. Cứ để mọi chuyện tự nhiên đi, có gì đâu mà phải quá dằn vặt như vậy. Mình quyết định rồi, ngày mai mình sẽ hẹn gặp ex nói chuyện.
Đang mơ hồ suy nghĩ, thì điện thoại lại có tin nhắn, là của Linh.
- Anh học xong chưa?? Chiều em nấu chè như hôm nọ nhé??
- Anh đang học, mà sao lại nấu chè thế?? – Mình không hiểu.
- Thì tại anh sợ ăn chè của em nấu, nên em ép anh ăn cho nó nghiền luôn ấy mà hihi. Đùa thôi, hôm nay nhà anh đi có việc, mẹ anh vừa bảo là trưa em nấu cơm cho anh. – Linh nhắn, mình hơi bất ngờ, sao mẹ lại nhờ Linh nấu cơm cho mình nhỉ??? Bình thường mình vẫn tự nấu được mà.
- Ừ, biết thế, thôi anh học đây. – Mình lạnh lùng vãi các bác nhỉ, giờ cần giữ khoảng cách mà.
Được một lúc sau thì lại có tin nhắn, lần này là của bố mình.
- Tẹo con về, sang nhà bác Tuấn ăn cơm, mẹ nhờ con bé Linh nấu hộ rồi đấy. Ăn xong thì về dọn dẹp nhà cửa. Máy mẹ mày hết tiền từ đợt trước, chưa nạp thẻ nên tao nhắn hộ. (Bố mày)
Nguyên văn cái tin nhắn như thế các bác ạ, à còn bác Tuấn là tên của bố Linh. Thắc mắc quá mình mới nhắn lại.
- Sao lại sang nhà bác Tuấn? Con tự nấu được mà.
- Mày tự nấu, để hở gas như lần trước à?? Nói nhiều, thôi đang bận nhé. – Bố mình nhắn, chắc đang đi đâu cùng mẹ mình. Lần trước mình nấu cơm, có lần bị hở gas, hoảng vãi cả đ**.
Trưa về, mình sang nhà em Linh ăn cơm, đã thấy em ấy dọn bát đũa ra rồi.
- Trời ơi, sao toàn sơn hào hải vị thế này?? – Mình nói với em.
- Hihi, anh này. Cơm rau đạm bạc chứ có cái gì. – Em cười tít mắt, đúng là dại trai.
- Đói quá đói quá, anh chén luôn nhé??
- Vào rửa tay đi, người đâu mà ở bẩn. – Em trêu mình.
Mình vào rửa tay, hôm nay lại chỉ có 2 đứa ăn cơm với nhau. Bố mẹ em hầu như toàn ở cơ quan. Dễ đến 3, 4 ngày nay mình chưa chào 2 sếp ấy câu nào, tại chẳng gặp mấy. Trong bữa ăn mình với em trò chuyện nhiều lắm, mình nói toàn chuyện vui, cố không tạo cảm giác ngại ngùng e thẹn như mấy cặp đôi đang tìm hiểu nhau, khó chịu bỏ mẹ.
Ăn xong mình rửa bát còn em quét nhà, như vợ chồng son ấy, căn bản là sang ăn trực cũng thấy ngại nên mình xung phong rửa bát. Rửa bát xong xuôi ra đã thấy em đang Zửa Bô (bổ dưa).
Mình thì khoái ăn dưa hấu, tợp hết nửa quả chứ chả chơi, no muốn vỡ cả bụng luôn. Ăn tráng miệng xong, 2 đứa ngồi xem ti vi. Thấy đây là thời điểm tốt để hành sự, mình nhìn em nói.
- Anh bảo, em có nghĩ anh bựa không?? – Thử dò hỏi em nó phát xem tín hiệu thế nào.
- Bựa lắm ý hihi. Đùa đấy, em thấy anh rất tốt. – Em đáp, vẻ hơi ngượng ngượng.
- Anh không tốt đâu, bướng là anh buôn sang Trung Quốc làm osin luôn đấy.
- Á, có mà thách nhé, hihi. Anh H hâm. – Em cười tinh nghịch, ôi trời nhìn em cười mà lòng mình bỗng tê tái, nhìn muốn thịt lắm các thím ạ cơ mà mình là người đàn ông tốt.
- Thế em có thích anh không?? – Mình vào đề luôn, mặt tỉnh bơ.
Em Linh cúi đầu ngượng, mặt em đỏ ửng lên rồi, 2 tay đan vào nhau kiểu như thẹn thùng lắm, bài này mình bắt được rồi. Hê hê.
Cứ để cho em ngượng ngùng vài phút đã, một lúc sau mình véo má em mắng yêu.
- Mặt đỏ như gấc rồi kìa, thôi anh về đây. Hì hì. – Tiêm nhiễm vào đầu em nó vài tia hy vọng đã, nhưng cũng cần có khoảng cách, mình đứng dậy đi về.
- Dạ anh về nhé.
Mình cười với em một cái, bước ra cửa, đang xỏ giày định về thì em gọi với lại.
- Anh!
- Gì em??
- Em… em… - Em Linh đan tay bối rối, mặt đỏ ửng, lại cúi đầu ngượng ngùng rồi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tán Gái Ở Nhà