Còn có một vụ nữa, đấy là vào cuối năm thứ nhất. Hôm ấy là một ngày trời âm u, và lòng mình thì cũng âm u không kém. Đang ngồi buồn bắt con chuồn chuồn trong một quán café yên tĩnh, thì bất ngờ một cơn cảm nắng lại ập đến với mình. Bước vào quán là một em nhìn phê vãi ra ấy, chân không ngắn không dài, mặt hơi tròn, trang điểm nhẹ một chút. Mái tóc dài đen tuyền phảng phất mùi hương của nước gội đầu Romano, đôi mắt bồ câu con đậu con bay đùa thôi chứ mắt nàng đẹp lắm, trong veo. Đôi môi chúm chím ửng hồng nhìn chỉ muốn cắn thôi. Nàng ngồi đối diện bàn mình, cũng mang laptop ra, chắc đang làm việc hoặc lên mạng chém gió gì đấy. Mình ngồi ngắm nàng, đang say trong cơn mê vì sắc đẹp trời phú, thì bỗng giật mình tỉnh giấc vì nàng đang nhìn lại mình chằm chằm. Mình liền giấu ngay ánh mắt lờ đờ như thằng phê thuốc, bất giác mở điện thoại ra nghịch như kiểu không quan tâm.
Cứ như thế, vài lần sau mình cố tình ghé lại quán café đấy, và cũng bắt gặp nàng. Nàng hay ngồi ở đây vào những buổi chiều, có lẽ đây là quán quen của nàng. Rồi như định mệnh, vào ngày 21 tháng 3 năm ngoái, mình cầm tờ giấy nhỏ xíu với dòng chữ “Nhà ở đâu? SĐT là gì? Ghi vào tối anh tán!”, đưa cho nàng với thừa sự tự tin. Nàng đọc xong, mắt mở to ngạc nhiên lắm. Đọc xong thì đôi mắt ấy dần dần chuyển sang trạng thái khinh bỉ. – Người đâu vô duyên. – Nàng nói, không quên liếc mình một cái như thể hiện sự khinh bỉ tột độ. Trong giây phút ấy, mình cảm thấy quê quê, nhưng không sao, anh thừa bản lĩnh nhé em.
- Vô duyên thì sao? Có cho không?? Để đằng này còn về. Ngồi lâu chai cả đít. – Mình thản nhiên đáp, nghĩ lại hồi đó mình hơi bị ngầu, căn bản vừa chia tay ex, đâm ra bất cần đời.
- Thôi té đi ông, đằng này đang bận. – Nàng nói, rồi tiếp tục cắm cúi vào cái laptop ghẻ.
Mình đứng dậy, đi về, ra vẻ oai hùng lắm. Cố giấu sự ngại ngùng ấy. Lúc dắt xe, mình nhìn nàng cái cuối, thì thấy nàng nhìn mình lè lưỡi, như kiểu trêu của trẻ con ấy. Mình kệ mẹ, về thẳng, không thèm để ý. Ờ thì cũng chưa tán được nàng, nhưng mình dám chắc mình là thằng đầu tiên làm quen nàng kiểu ấy, nên cũng tự hào đi.
Lan man nhiều quá, hì. Trở lại vấn đề chính.
Nhắn tin cho Linh xong, mình xuống nhà ăn sáng, căn bản là hôm nay dậy muộn nên cầm vội cái bánh mì rồi chạy vội xe đến trường. Trước khi nổ máy còn nghe bố mình nói với ra: "Cái thằng, làm gì mà vội như ma đuổi, chắc lại muộn học rồi chứ gì. Hôm qua “quá sức” với em nào à mà sao sáng dậy muộn thế??". Thôi đang vội, không thèm cãi nhau với bố, mình té luôn, giờ nhớ ra còn quên cả chào bố mẹ đi học.
Số là đang phởn, nên cũng chả thèm để ý em “trứng khủng long” nữa, giờ mình chỉ quan tâm 2 quả “cút còi” của mình thôi.
Sáng nay thì học hành cũng bình thường, lúc giờ giải lao mình mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn của con N béo.
- Đọc được tin nhắn gọi lại ngay cho tao.
Mình nghĩ chắc chẳng có gì quan trọng đâu, mình không quan tâm, nhắn tin troll lại nó.
- Tao đọc tin nhắn rồi, mày gọi lại cho tao nhé.
- Ơ tiên sư, đã bảo gọi lại cho tao cơ mà. – 2 phút sau nó nhắn lại.
- Thì tao cũng định gọi, nhưng thôi, để tiền buôn với mấy em xinh tươi, chứ buôn với con cá chình 2 tạ rưỡi như mày làm cái gì cho tốn $$. – Mình nhắn lại, trong bụng cười khà khà.
Xong nó gọi lại mình liền, nó dùng máy bàn mới kinh tế chứ.
- Ê thằng dở, đang làm gì thế?
- Đang ở trường, sao mày?? Mày không đi học à?? – Mình hỏi nó.
- Ờ hôm nay nghỉ, tại hôm nay đi bê tráp, vừa về xong này mày. – Nó thanh minh.
- Xấu như mày cũng bê tráp hả?? Có anh nào dám trao duyên không??
- Mày hơi coi thường chị đấy. Mà thôi. Đang có chuyện này.
- Chuyện gì?? – Mình thắc mắc.
- Cái T ấy, nó không ăn uống gì 3 hôm nay rồi.
- Thì sao? – Mình hơi bối rối, hơi đau lòng chút, nhưng cố tỏ ra hờ hững.
- Mày đến thăm nó đi, nó nói nhớ mày nhiều lắm, nó bảo thiếu mày nó không sống được. Mẹ nó thấy nó như thế nên nói với tao.
- Ờ, thế ngày xưa lúc chia tay tao, T có như thế không?? – Mình nói, cố tạo ra vẻ vô tình.
- Thì ngày xưa nó trẻ con, nông nổi, mày bỏ qua cho nó đi.
- Thôi tao vào lớp đây, học rồi. – Mình cúp máy.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Lý Do & Lời Hứa