"Xì..." - Em trề cái môi, ủ ôi cái môi, nhìn như miếng thịt ba chỉ, thịt này mà ăn sống thì hết biết.
Khám xong, khoảng 10 giờ tôi với em đi về. Trên đường về cũng chỉ chém gió tí tí vì tôi muốn em tập trung lái xe, lỡ chém gió ác quá lại xòe cái thì bỏ mẹ. Đang đi bình thường thì cái đèn đỏ nhảy phát, còn chưa có đèn vàng nữa. Em phanh gấp, tôi dúi về phía trước. Thôi chết rồi, con sâu của tôi nó cựa quậy, ngại vãi. Cơ mà khoái, vì tôi như ôm em từ đằng sau, phê lòi các thím ạ. Mà em phản xạ hay em cố tình nhỉ?? Tôi tưởng bài này chỉ con trai đèo gái mới hay dùng thôi mà, tôi trước ngực thì có cái quái gì đâu mà chọc với chả đâm Nói thế phải tội chết, em Linh ngây thơ lắm ý các bác ạ.
Sau vụ ôm sau lưng đấy, tôi thấy em ngại hẳn, biết em ngại nên tôi cũng kệ chả nói gì. Hề hề. Định rủ em tạt vào bờ hồ, có gì vào đền Ngọc Sơn chơi phát cho nó máu, cơ mà em nó từ chối vì về phải dọn nhà. Ờ thôi đi về vậy. Về đến nhà. Em chống xe, tháo cái mũ bảo hiểm đưa tôi rồi nói:
"Chờ em chút nhé." - Nói rồi em chạy thẳng về nhà, bỏ lại tôi ngơ ngác với cái nón bảo hiểm của em. Úi cái nón, vẫn còn vương mùi Rồ Má Nồ mà em gội, cố hít phát nữa, thơm thế.
Khoảng 5 phút sau thì em xuống, lúc này em đã thay bộ nỉ quen thuộc, rất giản dị mà sexy.
"Hả?? Sao thế cô nương??" - Tôi ngơ ngác chả hiểu em về nhà thay quần áo làm gì? Hay là... ôi ôi cái suy nghĩ đen tối, không được đâu nhé sâu. Cấm ngọ nguậy. Tự dưng tôi có cái ý nghĩ bựa vãi.
"Thì em dọn nhà này." - Em cười rõ tươi.
"Dọn nhanh thế??" - Tôi chả hiểu cái cò gì.
"Giờ mới lên phòng anh dọn này."
"Hả?? Anh tự dọn được mà." - Hơi bất ngờ với cái ý kiến của em.
"Tay anh đau thế dọn cái gì. Thôi để em dắt xe vào sân nhé. Hề hề" - Em nói rồi dắt con SX của tôi vào, người em cũng không bé lắm, cơ mà dắt con SX thì trông vẫn như kiểu châu chấu đá voi.
Tôi ngớ người, mãi một lúc sau mới định thần được. Đây là thực hay mơ vậy?? Đang băn khoăn giữa cái câu hỏi đấy thì tôi chợt nhận ra đây là sự thật. Muỗi vừa đốt phát chân, đau vãi. Tôi hớn hở hí hửng và cũng hừng hực khí thế tiến lên phòng. Quả này hay rồi đây hỹ hỹ.
Vừa vào thì thấy mẹ đang ngồi xem TV, hóa ra hôm nay mẹ tôi được nghỉ.
"Con chào bác." - Em chào mẹ tôi.
"Mẹ hôm nay ở nhà à??" - Tôi cũng nhanh mồm hỏi mẹ.
"A Linh sang chơi đấy hả con? Ngồi đây với bác." - Mẹ cười rõ tươi, quên luôn cả câu hỏi tôi vừa hỏi.
"Dạ vâng hihi. Tại ở nhà chán quá bác, hôm nay con sang ăn ké nhà bác nhé??" - Em nhí nhảnh trả lời.
"Tí vào nhặt rau với bác rồi bác cho ăn ké, không thì về bảo bố mẹ mày mang trầu cau sang đây làm con dâu bác." - Mẹ cười cười với em. Thôi cũng yên lòng vì được bà già ủng hộ.
"Dạ hihi." - Em cười, chả ngượng ngùng gì. Chắc em cũng khoái mẹ tôi.
"Mẹ nói lung tung. Linh ngại bây giờ." - Tôi cất cái mũ bảo hiểm, rồi lên phòng.
"Hihi, bác ơi con lên phòng anh H một tẹo nhé, tại anh bị đau ngón tay, con lên dọn phòng hộ anh ý tí. Anh ý dạy con làm toán nhiều lắm ý." - Em cười cười với mẹ tôi, như kiểu con dâu năn nỉ mẹ chồng ý.
"Ừ con lên đi, thằng H này bẩn lắm, có gì con đeo khẩu trang vào dọn giúp nó nhé." - Mẹ với em vui vẻ quá, tự nhiên phát ghen với em.
Tôi ngồi trên phòng nên nghe thấy hết, lúc em leo cầu thang tôi còn nghe tiếng bước chân em cơ. Cơ mà phải tỏ ra lạnh lùng, tôi ngồi giả vờ đang dùng máy tính. Trong khi có bật máy đâu.
"Ơ anh ngồi làm gì thế??" - Em hỏi.
"À.. anh ngồi đợi em lên. Hề hề." - Tự dưng em hỏi tôi mới để ý máy tính chưa bật.
"Xìiiii. Anh chưa gấp chăn màn nữa hả?? Con trai bẩn quá." - Em nhăn mặt nhìn tôi. Gần giống điệu chu môi nhăn mũi hôm qua của em. Sâu lại tính ngóc đầu. Bực vãi. Đê mờ sâu. Nói thế thôi chứ chửi con sâu nhiều, mai sau nó lại dỗi không ngóc nữa thì tàn cả đời trai.
"Hỳ hỳ, tại anh dậy muộn nên..." - Tôi lúng túng gãi đầu.
Đang lạc lối trong sự xấu hổ. Em đã gấp chăn màn giúp tôi rồi. (May mà tôi giấu mấy cái ảnh JAV hot mà thằng Duy Dê nó cho dưới đệm, vì nhà thằng này có máy in màu mà. Chứ để em thấy mấy cái ảnh đấy thì có mà toi rồi).