2 giờ sáng, mình buồn thiu. Nhận được tin nhắn của ex.
- Anh còn nhớ con đường khi ấy không??
- Hồi ấy em với anh trao nụ hôn đầu ở đó, em yêu anh. – Ex nhắn tiếp, mình không nhắn lại.
Nói thật vẫn còn day dứt, cơ mà tự dặn lòng phải quyết tâm. Đêm qua ngồi giao lưu chém gió với mấy anh em trên VOZ, mình cũng đã bớt chút buồn. Rồi mình đi ngủ, tối qua mẹ có dặn sáng chở mẹ đi có việc một chút.
5 giờ 20 sáng mình dậy, xuống nhà ăn sáng đã thấy mẹ mặc đồ rồi, mình ăn uống qua quýt rồi dắt xe ra.
- Đi đâu hả mẹ?? – Mình hỏi.
- Đi ra mộ ông, hôm nay giỗ ông. – Mẹ nói. Mộ ông mình ở tận ngoại thành Hà Nội cơ, đoạn Đông Anh hay sao ấy. Mình cũng không biết rõ lắm.
Đi mãi, mất hơn tiếng mới đến nơi, trên đường đi thì mẹ có hỏi qua quýt dạo này học hành thế nào, rồi chuyện em Linh, mẹ bảo mình khuyên nhủ em Linh học hành, đừng làm cha mẹ cả hai bên phật lòng. Mình ậm ừ.
Đi đến khoảng 8 giờ 30 thì mình với mẹ về đến nhà. Ra mộ ông cũng chỉ dọn dẹp lại vài thứ, bày hoa quả rồi thắp nén hương đốt ít vàng mã cho ông. Mình chở mẹ mình về bên ngoại, chắc lâu ngày không sang nên mẹ định ăn cơm trưa ở đấy luôn. Mình về thì thấy ex đang đứng ở cổng, mình bất ngờ lắm.
- Em đến làm gì?? – Mình hỏi ex.
- Em nhớ anh, mình nói chuyện một lúc được không anh? – ex nói, mắt ex sưng húp.
- Hôm nọ anh đã nói hết rồi mà.
- Anh đừng như vậy mà, em xin lỗi, em biết lỗi rồi.
- Anh không muốn nói chuyện đâu, em về đi. – Mình nói rồi mở cổng dắt xe vào, kệ cho ex đứng khóc tu tu. Nghĩ lại dã man vãi.
Ex cứ đứng đấy khóc, mình ở trên tầng 2 nhìn xuống, cứ đứng ôm miệng khóc như thế phải 20 phút. Bất ngờ ex ngã quỵ xuống, ngất ở đấy. Mình sợ quá, chạy xuống xem thế nào, thì mặt mũi ex đầy nước mắt, tóc tai bết hết vào, nhìn thương lắm. Mình bế ex lên phòng mình, dấp cái khăn lau mặt mũi cho ex. Nghĩ lại mà thương. Nhưng mà đàn ông nói một là một, hai là hai, cái gì đã qua rồi gắn keo con voi cũng đếch lành được.
Mình ngồi online FB, rồi nhắn tin với em Linh.
- Anh ngủ dậy chưa??
- Anh dậy lâu rồi, giờ em mới dậy hả??
- Dạ, đêm qua em mất ngủ nên mỏi quá.
- Ốm hay sao mà mỏi?? Sao mà mất ngủ?? – Mình hỏi.
- Không sao đâu anh, chắc em hay học khuya, nên giờ giấc không ổn định. Không sao mà anh hihi. – Em nhắn, mình thấy lo cho em.
- Ừ thế tí sang nhà anh ăn cơm nhé, anh coi luôn cho xem bệnh tình thế nào.
- Dạ hihi. Thôi em đi dọn nhà tí đây. Tí mình nói chuyện sau nhé anh. Bye bye anh. Hihi – Mình chả nhắn lại cho em nữa, em chăm thế.
Mình quay lại, thì bất ngờ ex tỉnh dậy rồi. Nhìn ex mà thấy cũng tội, khóc lóc mệt lử cả người.
- Em đỡ chưa? – Mình hỏi thăm.
- Dạ, cảm ơn anh. – Ex ngồi dậy, hai tay bấu chặt lấy nhau, chắc khó nói lắm.
- Em ăn gì không anh đi mua cho??
- Dạ thôi anh. Mình nói chuyện một chút được không anh??
- Em nói đi. – Mình vẫn ngồi ở bàn máy tính. Cố nhìn em với đôi mắt lạnh lùng.
- Anh ngồi cạnh ra đây đi, cho dễ nói chuyện. - Ừ thì vậy, mình ra giường ngồi cạnh ex.
- Anh, em xin lỗi, anh tha lỗi cho em đi mà. – Ex nói, tay níu lấy tay mình lay lay.
- Em đâu có lỗi gì, anh hiểu rồi, anh không trách em. Nhưng mà tình cảm chúng ta cũng không đi đến đâu đâu.
- Anh đừng vô tình với em như thế, dù gì mình cũng từng yêu nhau mà. Mình đã từng có nụ hôn đầu. Anh đừng bỏ rơi em, em đau lắm. – Ex bắt đầu khóc, khóc nhiều lắm.
- Mọi chuyện qua rồi em ạ. Mình hãy trân trọng những kỷ niệm đẹp về nhau. Cái gì qua rồi cứ để nó qua đi em. Với lại anh có người khác rồi. – Mình nhìn thẳng vào ex nói.
- Anh nói dối, em biết anh vẫn yêu em. – Bất ngờ ex chồm lên ôm lấy mình, hôn mình mạnh lắm, ex hôn khắp mặt mình, nụ hôn của ex nồng cháy nhưng cũng mặn chát vì nước mắt. Mình đơ trong vài giây, không ngờ ex lại hành động như thế. Sau khi nhận thức được sự việc, mình gỡ tay ex ra, mình biết nếu mình làm như thế sẽ có tội với Linh, mình không muốn em đau khổ.