Logo
Trang chủ
Chương 46

Chương 46

Đọc to

"Em đừng như thế nữa. Anh không còn yêu em đâu." - Tôi nói thẳng với người yêu cũ.

Cô ấy lại khóc, khóc như mưa. Lúc đó thì mẹ tôi về, nghe thấy tiếng khóc nên mở cửa vào phòng xem thế nào. Thấy mẹ tôi, cô ấy khóc nhiều hơn, lao vào ôm chầm lấy mẹ, rồi kể lể mọi chuyện. Tôi hơi mệt, thấy cô ấy làm gì phải khổ sở như thế. Nói thật, nếu cô ấy cứ bình thường, cứ sống tốt, có khi tôi còn thấy muốn quay lại. Cô ấy càng làm căng lên thế này, tôi càng thấy sợ.

Tôi ra ngoài cho mẹ tôi an ủi, rồi một lúc sau vào thì thấy cô ấy đã nín. Mẹ bảo tôi chở cô ấy về. Trên đường về, cô ấy ôm tôi chặt lắm, khóc ướt hết cả cái áo. Đi đường người ta cứ nhìn nhìn, ngại vãi. Về đến nhà, cô ấy bảo muốn đi uống nước với ăn gì đó cho đỡ đói. Tôi cũng chở đi, ngồi ăn với uống nước thì cô ấy lại nói lại cái bài y hệt lúc nãy, tôi chả buồn nói gì nữa. Kệ, chán chả muốn nghĩ tới. Đèo cô ấy về nhà, tôi cũng về luôn. Nói thật hơi mệt với cô ấy, kiểu như tôi phải chịu trách nhiệm với cô ấy vậy. Nếu tình trạng này tiếp tục diễn ra, tôi sẽ nói một cách phũ phàng nhất để cô ấy ghét tôi. Cơ bản đoạn này hơi tâm trạng, tôi cũng hơi buồn khi viết ra. Nên giọng văn có không hay, các bạn thông cảm nhé. Đoạn tiếp theo tôi sẽ cố gắng viết lại giọng văn tưng tửng cho đúng chất. Hỳ hỳ.

Về đến nhà, thì đã thấy mẹ ngồi nói chuyện xem tivi với em Linh rồi. Tôi cũng chả tỏ vẻ gì nữa, vì không muốn Linh biết chuyện, mẹ tôi cũng hiểu ý nên cũng chả đả động gì tới. Hôm nay bố tôi đi uống bia với mấy ông ở cơ quan, mấy hôm không chém gió mà thấy thiếu thiếu.

- "Về rồi hả?" - Mẹ hỏi.
- "Dạ." - Tôi đáp, rồi cười với Linh một cái.
- "Em vừa sang à? Ở nhà có bị mẹ anh bắt nạt không?" - Tôi nói với em, cơ bản là đánh trống lảng cho em đỡ hỏi vừa đi đâu về.
- "Dạ hihi, em đang ngồi nói chuyện với bác. Gì mà bắt nạt anh? Mà lưng anh sao có nước gì thế?" - Chắc nước mắt với nước mũi của người yêu cũ. Híc híc.
- "À.. ờ… thì…"
- "Lúc nãy con bác Quang sang chơi, thằng H công kênh nó lên cổ, nó đái cho bãi vào đầu đấy con" - Tôi đang lúng túng nghĩ ngợi thì mẹ đã cứu tôi ngay bàn thua trông thấy, mẹ chuẩn thế.
- "Hihi, anh H thích trẻ con lắm hả bác?" - Em Linh cười tít mắt.
- "Thằng này chỉ thích véo má với sờ chim trẻ con thôi, chứ nó thì thích gì" - Mẹ đểu thật.
- "Mẹ này cứ nói thế, sờ cái gì mà sờ. Vớ vẩn." - Tôi hơi quạu, cố diễn kịch với mẹ.
- "Dạo này Linh học hành sao rồi con?" - Mẹ quay sang hỏi Linh.
- "Dạ cũng tạm tạm bác, với có anh H chỉ dạy nên con học cũng đỡ phần nào, anh H học giỏi lắm nên có gì con nhờ anh ý nhiều nhiều mà bác hihi."
- "Thằng này giỏi gì con, căn bản là hồi xưa bác chửa nó, ăn toàn trứng vịt lộn nên giờ có tí sạn trong đầu." - Chưa gì mẹ đã quăng ngay cục gạch vào mồm tôi rồi.
- "Dạ hihi." - Em Linh cười tít cả mắt, chả nhẽ em về phe mẹ rồi sao?

Chém gió thêm lúc nữa, thì tôi rủ em lên phòng. Cơ mà đấy là quyết định sai lầm nhất của tôi. Vừa lên em đã dính ngay bộ Conan, cụt cả hứng, đang định xếp hình à nhầm rủ em chơi vẽ hình vậy mà haizzz. Thôi để em đọc vậy, mình thì ngồi lên mạng rồi thi thoảng lại ngắm em. Ù ôi, cái mặt bánh bao, cái môi bánh rán, cái má bánh gạo, sao mà muốn cắn thế???

Tôi nhìn em thật kỹ, thật kỹ, thật chậm, thật chậm, phê lòi. Thôi chả kể nữa không các bác lại GATO vào gạch em.

Ngồi một lúc thì em xuống phụ mẹ nấu cơm, được cái em rất vô tư và hồn nhiên, chứ không phải vô duyên và dở điên nhé các bác, tự nhiên nói đến đây tôi lại nghĩ lại em Thảo hôm qua, nhìn trông thế nào ấy. Nói chính xác thì Thảo thuộc loại xinh với dáng chuẩn, cơ mà hơi điệu với đỏng đảnh làm đẹp nên tôi không khoái. Cơ mà kệ mẹ, tự dặn lòng không quan tâm, nhưng mà vẫn mường tượng ra mặt mũi với số đo các vòng của em Thảo để tối có “tư liệu".
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Phù Đồ Duyên
BÌNH LUẬN