Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to

Chờ mãi, liếc quanh một lúc, tôi giật bắn cả mình. Thấy dáng ai quen quen đang ngồi trong quán, góc trong cùng. Hóa ra là ex của mình. Nhìn thấy mình, ex giơ tay gọi, cười nhẹ một cái. Ex vẫn xinh như ngày nào, vẫn nét đẹp mộc mạc ấy, ex không bao giờ đánh phấn hay tô son hết. Tôi rất trân trọng vẻ đẹp trong sáng của ex. Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh để những cảm xúc cũ không ùa về trong tâm trí. Mình tiến lại chỗ ex, kéo ghế ngồi.

- Anh dùng gì ạ?? - Em tiếp viên đến hỏi mình.

- Cho anh cốc nước lọc.

- Chờ em lâu chưa? - Tôi quay qua nói với ex.

- Em cũng mới đến thôi. Mà ngày xưa toàn em bắt anh chờ 30-45', giờ em lại chờ anh. Dạo này kém ga lăng rồi đấy nhé. - Ex đáp lại, miệng cười cười.

- Hỳ, hôm nọ em nhắn tin, nhưng máy anh hết tiền nên không nhắn lại được. - Tôi giả vờ, để cất giấu sự băn khoăn của mình về tin nhắn hôm ấy.

- Thế dạo này anh thế nào? - Ex hỏi, tay mân mê cốc nước.

Vẫn cử chỉ ấy. Khi ex bối rối, hoặc khi đang lo lắng điều gì, ex phải làm một động tác bất kỳ, như mân mê hai bàn tay, hoặc gõ các đầu ngón tay lên bàn, như để che giấu cảm xúc thật của mình.

- Thì anh vẫn thế, vẫn học, vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn lười. Đặc biệt là râu đã mọc nhiều hơn xưa. - Tôi cố nói chuyện vui, tạo cảm giác thoải mái cho cả hai. Nhưng trong tim mình đang thắt lại.

- Ối giời, vẫn như xưa, hâm quá ông. - Ex chắc cũng thoải mái hơn được chút.

Nói một vài chuyện nữa, về gia đình hai đứa, về sức khỏe, về học hành. Cũng không có gì nhiều. Theo ex kể thì dạo này việc học cũng tốt, rồi cuộc sống cũng không có thay đổi gì mấy. Lúc về, tôi ra trả tiền, tôi đèo ex về vì lúc nãy ex cũng bị con béo N nó lừa ra đây gặp tôi. Trên đường về, ex ngồi khá sát mình, hai tay ôm hờ chỗ eo. Lúc ấy mình cảm thấy ấm áp lắm. Bao nhiêu kỷ niệm xưa ùa về. Chở ex về, mình cũng về luôn. Xách giày đi đá bóng cùng mấy ông bạn. Cho nó khuây khỏa. Lúc 7h về mở điện thoại thì nhận được tin nhắn của em Linh:

- Anh về chưa??

- Anh vừa đi đá bóng về, thế em ăn cơm chưa?? - Tôi nhắn lại.

- Dạ chưa, đứng ở cổng mãi không thấy anh về, nên em lo quá nhắn tin hỏi. Hihi. Thôi em đi ăn cơm đây. - Linh rep lại liền.

- Ừ ăn đi. - Tôi trả lời lại.

Lúc này tôi nhớ ra là ăn vố lừa của con N béo, gọi cho nó ngay.

- Alo?? - giọng nó bên kia máy.

- Lô cái bô. Mày lừa tao hả con dở?

- Há há, tạo điều kiện cho hai anh chị thế còn gì! - Nó đáp tỉnh bơ.

- Điều kiện gì? Mày não à?? - Tôi nói lại.

- Thôi đi bố, cứ giả ngu. Ở đấy mà suy nghĩ nhé. Tao đi ra quán bố tao trông hàng đây. Phắn! - Nó nói trong điện thoại, tôi muốn đấm cho nó phát chết luôn.

Tự nhiên đầu óc mình không hiểu sao nữa. Cứ nghĩ vẩn vơ từ tối đến giờ. Nói chung giờ vẫn còn nhớ và yêu ex, nhưng mà nghe các bác nói thì tình đầu cũng không đi đến đâu. Mà có lẽ thế thật, giờ mình mới 19 tuổi, đâu có nghĩ đến chuyện cưới xin được, yêu lại ex rồi chả nhẽ một thời gian lại chia tay. Nghĩ đến đây, thì hình ảnh em Linh lại ập đến, mạnh và dữ dội như sóng thần ở biển Phuket của Thái Lan mấy năm trước.

Tối nay tôi cũng không nhắn tin cho em Linh, vì biết em đang học. Tí nhắn chúc ngủ ngon thôi.

Hôm nay tôi update đến đây, mai tôi sẽ viết tiếp. Chân thành cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ.

P/s: Tôi đã đọc tất cả các comment của các bác. Rất cảm ơn các bác đã theo dõi và ủng hộ. Nhiều người nói rằng mình gió, rồi em Linh cáo này nọ. Nhưng tôi nghĩ thực sự không phải thế. Tôi cũng tiếp xúc với khá nhiều loại người rồi. Em ấy không có gì là cáo già hết, mà nhà em ấy điều kiện lắm, chả cần lợi dụng mình cái gì rồi mang tiếng ra. Còn đây là chuyện đời thường của mình. Tôi chia sẻ với anh em voz, cốt là giải trí. Sau nữa là tâm sự với các bác thôi. Chứ thật ra văn mình kém lắm, diễn đạt lủng củng. Nếu tôi bịa ra được như thế này, chắc tôi CDSHT max level cmnr.

Thêm tí buổi đêm: Lúc nãy em nhắn tin cho Linh, đại loại là chúc ngủ ngon thôi ạ.

- Ngủ ngon ngáy to nhé em.

- Uồi anh ơi, mưa... - Em Linh nhắn lại.

- Ừ, mưa ngủ đi không muỗi nó khiêng bây giờ.

- Anh hát ru cho em đi, em khó ngủ quá à.

- Hát xong phải ngủ đấy nhé. A á a à a bánh đa. Ô ố ô ồ ô cái bô. Đấy ngủ đi. - Tôi troll em nó.

- Xì anh chơi bẩn. Good night anh.

Tôi không nhắn tin lại nữa, chắc giờ em đang ngủ rồi.

À P/s thêm. Nãy có bác comment hỏi sao nhà em ấy mất điện mà vẫn bật được đèn học? Thì em xin trả lời là nhà em Linh có ắc quy điện, cái đấy chạy chắc nó đỡ ồn hơn máy phát điện hay sao ấy, em cũng không biết rõ lắm. Tại văn em lủng củng, nên không nhớ đến chi tiết này. Các bác đừng gạch em!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Người con gái khiếm thính của em
BÌNH LUẬN