Logo
Trang chủ
Chương 5

Chương 5

Đọc to

N nó nói một loạt ra, triết lý lắm. Đại loại là tình yêu phải gồm cả sự tha thứ, cao thượng, nhường nhịn này nọ.... Nhiều lắm, tôi nghe mà chỉ lọt được mấy chữ.

Hỏi han nó một lúc, thì nó có khách. Nhà nó bán quần áo mà các bác. Nhưng giờ nó đang theo học một trường cao đẳng ở HN. Thấy nó đông khách, em cũng bảo là về, khi khác gặp nhau trà chanh rồi nói chuyện sau.

Trên đường về em nghĩ mông lung lắm. Chả hiểu thế nào nữa. Giờ nói thật vẫn còn tình cảm với ex. Nhưng chả nhẽ giờ lại bỏ mặc bé Linh sao? Mà em là em không thích làm anh trai bé đâu.

Chiều nay tôi đi học tiếng Anh nhà chị. Nhưng cháu đang ốm nên không học được. Tôi ở chơi thăm cháu một lúc, rồi đi về. Cháu ốm mà chả biết mua gì, cũng ngại. Cơ mà nó còn bé nên tôi chả biết mua gì hết.

Về nhà nằm ngẩn ngơ một lúc, đi đi lại lại từ sáng cũng mệt. Nên tôi thiếp đi khoảng 20'. Lúc sau thì lại mất điện, nóng không ngủ được. Khẽ nhìn sang nhà em Linh, vẫn thấy đèn học sáng, em ấy chăm quá. Mà cũng éo biết được, hay là giả vờ bật đèn học rồi nhắn tin buôn dưa lê với thằng cờ hó nào.

Bỗng hứng hứng, lấy máy nhắn tin cho em.

- Em đang học à?

Khoảng 15' sau thì có tin nhắn:

- Dạ không, em vừa xuống nhà nấu cơm.

- Hả? 3h mà đã nấu cơm hả? Hay nấu cho anh đấy? - Tôi trêu.

- Dạ, tí em còn phải lau cửa kính nữa, nên nấu cơm trước không tí tay bẩn lại mó vào thức ăn thì mất vệ sinh lắm. - Em kỹ tính ghê ta.

- Há, thế thuê anh không? Mà mất điện em nấu cơm bằng bếp gas à?

- Dạ, em nấu bếp gas đó. Hơ, em đang ở ngoài vườn lau cửa kính, bất chợt thấy ai đấy đang ngồi ở giường cầm cái điện thoại kìa.

Lúc này tôi nhòm xuống, thì ra em Linh đang đứng chuẩn bị lau cửa kính. Cười rõ tươi, tôi chạy xuống sang nhà em chơi.

Tôi đứng ở cổng nói vọng vào:

- Há, nhìn trộm anh hả???

- Xì, ai thèm nhìn. - Linh bước ra mở cổng cho tôi.

- Ồ thế đang lau kính hả? Mang đây anh lau cho.

- Thôi, bẩn với bụi lắm anh. Anh vào nhà chơi em lau một tẹo là xong liền này. Hì hì.

- Hơ, lùn một mẩu lau được không đấy hả?

- Dạ được mà anh, mà ai lùn hả hả. - Em ấy cười tít mắt.

- Thôi để anh lau cho. Anh lao động nhiều quen rồi.

- Thế em với anh cùng lau nhé. - Em ấy cười toe, trông đáng yêu thấy bà.

Tôi đứng lau với em. Trong lòng mừng lắm. Nhìn em đảm đang hoạt bát, đôi lúc lại trầm tư, khiến tôi cảm giác rất tò mò về em. Cơ mà nghe đồn đàn ông phải lạnh lùng mới cool, nên tôi không vồ vập.

Lau được một lúc, N lại gọi tôi, tôi bắt máy:

- Zồm xê ố??

- Ố cái thằng bố mày.

- Ơ, láo nhỉ. Sao mày??

- Mày rảnh không? Ra tao có chuyện, gấp lắm.

- Sao việc gì nói luôn và ngay.

- Ra quán nước xxx đường Ozawa nhé.

- Ơ... này này... tít tít.

- Anh bận gì thì đi đi, em vào nấu cơm, cũng xong rồi mà. - Em Linh nói.

- Ừ, thế anh đi có tí chuyện, nói chuyện sau nhé em.

- Dạ, Bye bye anh. À, mai em nấu chè đỗ đen, coi như giả công anh việc hôm nay nhé. - Linh cười tươi rói.

- Quất luôn. Chiều mai nhé người đẹp. Anh về đây. Bye bye.

Tôi ra về, trong lòng phởn phởn. Cơ mà nghĩ may mà em nó nấu chè đỗ đen, chứ em nó nấu cho nồi ốc rồi đổ vỏ thì chết cmnr.

Về mặc quần áo chỉnh tề, rồi phóng ra quán nước mà con N béo đã chỉ. Ra đến nơi, tôi gọi cho nó:

- Alo, đâu rồi mày??

- Chờ tí. - Nói xong nó tắt máy.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 [Dịch]
BÌNH LUẬN